Mũi Nguyễn Thu Dương ửng ửng hồng, suy nghĩ một chút rồi nói: “Được rồi, vậy sau này em sẽ coi bọn họ như không khí.”
Diệp Thu Văn gật đầu: “Làm như vậy là đúng rồi.”
Sau khi Nguyễn Thu Dương và Diệp Thu Văn đi lên lầu, trên bàn ăn không một ai nói chuyện nữa. Ngay cả Nguyễn Hồng Quân, bình thường nghịch ngợm và tò mò giờ cũng cắm đầu ăn cơm, không nói một câu nào.
Suốt cả quá trình, Nguyễn Trường Phú cứ xây xẩm mặt mày, Phùng Tú Anh cũng không biểu lộ gì cả, chỉ chuyên chú ăn cơm.
Nguyễn Khiết không bình tĩnh được như Nguyễn Khê, cô ấy vừa cúi đầu ăn cơm, trong lòng không ngừng căng thẳng.
Nguyễn Khê chỉ làm như không có chuyện gì xảy ra, bình thản ăn xong bữa rồi đặt đũa xuống, chào mọi người một tiếng, sau đó liền cùng Nguyễn Khiết đứng dậy đi ra ngoài. Bọn họ không đi lên lầu mà ra bên ngoài phòng hít thở không khí, nhưng cũng không đi quá xa.
Nguyễn Khiết nhìn Nguyễn Khê nhỏ giọng nói: “Trong lòng Nguyễn Thu Dương thật sự là rất coi thường chúng ta nhỉ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT