Lưu Hạnh Hoa dang tay ôm cô vào lòng: “Không nói nữa, nhớ phải thường xuyên viết thư về nhà.”
Nguyễn Khê hít mũi, nặng nề đáp: “Vâng!”
Đến lưúc thực sự phải chia tay, ngoài nhà Nguyễn Trường Qúy và một nhà ba người Nguyễn Trường Phú ra thì những người khác khóe mắt đều cay cay. Tiền Xuyến cũng là bị người khác lây nhiệm chứ cô ta cũng không có tình cảm gì với Nguyễn Khê.
Nguyễn Trường Sinh xoa đầu hai cô bé, cố ý mỉm cười nói: “Đến thành phố làm người thành phố rồi cũng đừng quên chú năm có biết chưa? Nếu dám quên chú năm, có nằm mơ chú cũng đến tìm hai đứa.”
Nguyễn Khê và Nguyễn Khiết cười: “Nhất định không quên chú năm.”
Nguyễn Trường Sinh khẽ hít vào một hơi: “Đi thôi!”
Cả nhà đi dọc theo núi tiễn họ một đoạn, sau đó kìm lại không tiễn nữa, đứng trên núi nhìn Nguyễn Khê và Nguyễn Khiết theo Nguyễn Trường Phú đi xa, hình bóng dần dần biến mất trong tầm mắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play