Lưu Hạnh Hoa vẫn chưa nguôi giận, mắng một câu: “Tiểu súc sinh!”
Tôn Tiểu Tuệ và Nguyễn Trường Qúy đi rất xa rồi, lúc không có ai, bà ta mới lên tiếng: “Rốt cuộc nói như thế nào?”
Nguyễn Trường Qúy tức đến mức đá cây: “Còn nói cái mẹ gì nữa! Em cũng thấy rồi đó, anh còn có thể nói cái gì!”
Tôn Tiểu Tuệ vừa tức vừa vội: “Anh nói xem sao ba mẹ anh lại như vậy chứ?”
Nguyễn Trường Qúy chống eo, ngẩng đầu nhìn lên trời, nhìn một hồi rồi cúi đầu: “Bỏ đi, coi như chúng ta không sinh ra đứa con gái Tiểu Khiết này, để nó tự sinh tự diệt đi. Nó nghĩ vào thành phố cuộc sống sẽ tốt hơn ư, không thể nào!”
Tôn Tiểu Tuệ vẫn không chấp nhận chuyện này: “Nhưng…em không thể sinh một đứa con gái không công được…”
Nguyễn Trường Qúy không muốn phiền phức nữa, giơ tay vò tóc, cáu kỉnh: “Anh không lo nổi chuyện này nữa, thực sự cãi nhau thì mọi chuyện sẽ vỡ lỡ, nói không chừng anh cả còn lấy súng giết chết anh, em không muốn ở góa thì câm miệng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT