Lưu Hạnh Hoa lại nhìn bà ta: “Con còn biết con bé là con mang thai mười tháng sinh ra à, là con gái của con à? Nếu là con gái con thì sao con không mong con bé tốt lên, không để con bé vào trong thành phố sống những ngày tháng tốt hơn, con ở đây liên lụy đến con bé?”
Tôn Tiểu Tuệ tức cái lồng ngực, quay sang nhìn Nguyễn Trường Qúy ra hiệu.
Nguyễn Trường Qúy hôm nay dường như cuối cùng cũng không nhịn được nữa, không để mình Tôn Tiểu Tuệ ra mặt nữa, lên tiếng: “Ba, mẹ, ba mẹ thể đừng gây thêm phiền phức cho bọn con có được không? Từ nhỏ đến lớn ba mẹ luôn thiên vị anh cả, thiên vị Tiểu Ngũ Tử, cũng thiên vị em ba, em tư, thậm chí thiên vị cả Tiểu Khê, đối tốt với bọn họ bao nhiêu cũng không đủ, trong mắt hai người chỉ có con là phiền phức, chỉ mong sao con sống không bằng chó lợn, con không phải con ruột của ba mẹ sao?”
Ông ta vừa gào xong câu cuối đã ăn ngay một cái tát mạnh vào mặt.
Nguyễn Chí Cao chỉ tay vào ông ta: “Thằng hai, hôm nay mày nói rõ cho tao biết, tao và mẹ mày bất công với mày như thế nào? Mày thực sự không sống bằng chó lợn, bởi vì mày vốn không có lương tâm! Mày còn oán giận tao với mẹ mày, mày nhìn xem mày đã làm những chuyện không có lương tâm gì trước đi!”
Nguyễn Trường Qúy tức giận nhìn Nguyễn Chí Cao, không phục nói: “Con không bằng chó lợn! Cơ hội nhập ngũ năm đó bố cho anh cả, con có nói gì không? Ba mẹ không phải nên đối xử tốt hơn chút với con à? Tiểu Ngũ Tử quậy phá thế nào hai người cũng chiều, em ba cãi nhau ly hôn hai người cũng chiều, tại sao đến lượt con thì cái gì cũng ép buộc?”
Nguyễn Chí Cao thực sự muốn lấy cái búa đập chết đứa con này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT