Cố Thừa An không nhận, hai tay vẫn đút túi, chỉ chuyển tầm mắt từ lọ thuốc sang khuôn mặt cô gái, người này không biết khóe mắt mình dính chút đất, vẫn cứ thế nhìn anh với khuôn mặt lem luốc: “Cô bôi cho tôi đi, tôi không nhìn thấy.”
Tô Nhân lập tức cau mày, người này thật biết mở lời, cô lắc đầu từ chối: “Anh dùng tay sờ rồi bôi đi, bôi đại khái là được rồi. Chúng ta không thân không quen, tôi không tiện bôi cho anh.”
Cố Thừa An cảm thấy lời này có chút quen tai, tai hơi ngứa, anh ta giơ tay chạm vào, nhìn cô gái nhỏ cảnh giác tiếp tục ném mồi nhử: “Anh còn có băng cát-xét.”
Tô Nhân đột nhiên ngẩng đầu nhìn anh, dường như hiểu được ý tứ ngoài lời của anh, cô tự mình giúp anh bôi thuốc đỏ thì có thể mượn được băng cát-xét.
“Thật không? Là bài hát khác sao?”
“Ừ, hay hơn lần trước, tên là Ánh răng nói hộ lòng tôi.”
Tô Nhân nghe vậy thì có chút mơ hồ, hôm nay ngủ trưa cô toàn mơ, trong mơ toàn là nhạc buồn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT