Tiếng hát văng vẳng bên tai đôi nam nữ đang ngồi trên bậc thềm trong sân, Cố Thừa An thấy cô gái bên cạnh ánh mắt trong trẻo sâu sắc, nhìn chằm chằm vào chiếc radio như nhìn bảo bối yêu quý, quay đầu lại mỉm cười ngọt ngào với anh, như thể có thể cười vào lòng người, anh ngẩn người một lúc, hỏi: “Em vừa nói gì?”
Tô Nhân lặp lại câu hỏi vừa rồi: “Hôm qua em bôi thuốc cho anh rồi, anh có thể cho em mượn băng cát-xét thêm mấy ngày không?”
Cười rất ngọt, còn ngọt hơn cả viên kẹo sữa cô ăn hôm nay nhưng lời nói lại rất vô tình, chỉ quan tâm đến băng cát-xét.
Cố Thừa An lắc đầu, nảy sinh ý trêu chọc cô: “Không được.”
“Anh thật là keo kiệt.” Tô Nhân lại thầm chê anh, cảm thấy người này dường như vẫn xấu.
Mới quen nhau không lâu, hình tượng của người này trong lòng Tô Nhân đã lên xuống mấy lần.
“Được rồi, vậy tối mai đến lấy nhé, lúc đó anh đưa cho em.” Mượn một ngày như lần trước cũng được, cô sẽ trân trọng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play