"Anh" – Dương Lăng muốn nói lại thôi. Đôi đồng tử đen bóng của Lục Phương chăm chú nhìn Dương Lăng. Người này đã lớn lên bên hắn. Cả một thời thơ ấu, hắn và Dương Lăng giống như bóng với hình. Hắn cảm thấy mình hẳn là thích Dương Lăng, thích sự ôn nhu của hắn, thích tính cách dương quang sáng sủa, thích tư thế chơi đàn tuyệt đẹp, thích những âm thanh mỹ lệ được kiến tạo bởi mười ngón tay đẹp như ngọc kia. Hắn cảm thấy Dương Lăng nên nhận những thứ tốt đẹp nhất trên đời này. Lục Phương không thể kéo Dương Lăng xuống địa ngục. Hoặc là, Lục Phương không yêu hắn đủ nhiều để kéo hắn xuống địa ngục.
"Anh, thả A Ly đi được không? Hoặc em hoàn trả cho anh số tiền đó, em dẫn em ấy đi có được không?"
"Em không can thiệp vào cuộc sống riêng của anh, nhưng A Ly, em ấy không thích hợp."
"Anh à, em sẽ đưa em ấy đi Anh quốc, để em ấy tới Học viện âm nhạc."
"Anh ơi, giải thoát cho A Ly được không, dù gì, anh cũng nói, em ấy chỉ là sủng vật, mua mới là được, nên cũng đâu quan trọng."
"Với em thì khác, em thích A Ly, thật lòng thích em ấy."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT