Buổi tối, Dương Lăng có việc ra ngoài. Đêm đó hắn không về, mà ở lại nhà của một người bạn, tham dự bữa tiệc sinh nhật. Lúc Dương Lăng ra khỏi nhà, Tố Ly đã về phòng. Những ngày này, hắn ngủ rất sớm, tận lực tránh đi những lúc Lục Phương và Dương Lăng ở cùng một chỗ. Hắn đang rúc mình trong giường, mơ mơ màng màng ngủ, lại thấy một đôi tay lạnh lẽo mạnh mẽ kéo mình ra ngoài. Tố Ly té ngã xuống đất, đầu đâp xuống nền gỗ cứng, sắc mặt mê man. Lục Phương đứng trước mặt hắn, ánh mắt cực kỳ lạnh nhạt. Hắn giơ tay, cho Tố Ly một cái rồi lại một cái tát. Hai má Tố Ly nóng rát, nước mắt vô thức trào ra. Suy nghĩ của Tố Ly xoay mòng mòng, trở nên đần độn, không kịp phản ứng lại. Hắn cứ ngây ngốc ngồi đó trên sàn nhà lạnh ngắt, nhìn Lục Phương sắc mặt âm trầm.
"A Ly" – Lục Phương gằn giọng - "Em quên thân phận của mình rồi sao? Ai cho phép em chạm vào Lăng? Ai cho phép ngón tay bẩn thỉu của em được đụng vào hắn?"
Lục Phương lấy ra chiếc roi da dài, vừa nói vừa quất liên tiếp lên thân hình bé nhỏ của Tố Ly. Đầu óc Tố Ly hỗn độn, hắn bị đánh đến hoảng hốt, chẳng còn phán đoán được gì. Hắn chỉ biết dùng hai tay che đi phần đầu, mặc cho đau đớn bỏng rát liên tiếp trút xuống. Lục Phương mắt vằn đỏ, hắn giống như một con thú mất đi lý trí, nửa kéo nửa lôi Tố Ly xuống tầng.
"A Ly, chơi đàn cùng Lăng vui không?"
Lục Phương kéo tóc Tố Ly, ép đầu hắn đập mạnh xuống phím đàn, phát ra một tiếng "tinh" chói tai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT