[4]
Balo cùng vật dụng của tôi bị một nhóm cướp trong khu vực lấy đi. Trước khi tôi bị cướp, cảnh sát địa phương đã bắt đầu điều tra đám băng đảng đua xe kia, bởi vì nhiều lần phạm tội nên ngựa quen đường cũ, nhưng do bọn chúng quá xảo quyệt nên mãi cho đến tận bây giờ vẫn chưa sa lưới pháp luật.
Nói tóm lại thì trong một khoảng thời gian tới tôi vẫn chưa thể lấy lại được balo của mình.
Mặc dù cuộc sống ở nhà chú của Hứa Luật khá an nhàn nhưng vẫn khiến tôi không thấy thoải mái cho lắm.
Ban đầu tôi muốn giúp đỡ đần mấy công việc lặt vặt trong homestay nhưng chú Hứa nhất mực không cho, vậy là tôi đành phải đi theo sau làm trợ thủ cho Hứa Luật.
Và thế là trong mắt của những khách thuê trọ mới, Hứa Luật và tôi trở thành một cặp đôi khắng khít bên nhau.
Một hôm, trong lúc tôi đang đứng nướng bánh mì ở dưới lầu, có một vị khách thuê nữ từ trên lầu đi xuống, khi nhìn thấy tôi, cô ấy lên tiếng hỏi:
「Em gái, bạn trai của em đâu rồi?」
Ban đầu tôi khá sững sốt, sau khi phản ứng lại mới hiểu "bạn trai" theo lời của cô ấy là đang ám chỉ Hứa Luật, bèn trả lời:
「Cậu ấy ra ngoài mua ít đồ rồi ạ.」
Ngẫm nghĩ một lúc, tôi bổ sung thêm:
「Chị, chị hiểu nhầm rồi. Cậu ấy không phải bạn trai của em đâu ạ.」
Nghe tôi nói vậy, chị gái kia ngượng ngùng mỉm cười, nói:
「Thì ra là không phải như vậy. Nhưng chị thấy hai em cứ như trời sinh một cặp vậy, nếu không phải là một đôi thì đáng tiếc quá.」
Mọi người thời nay chỉ cần nhìn thấy một nam một nữ trẻ tuổi ở cạnh nhau liền nói trông họ rất xứng đôi.
Tôi không thể phủ nhận, chỉ biết im lặng mỉm cười, không nói thêm gì.
Chị gái này tìm Hứa Luật vì máy nước nóng trong phòng mình gặp vấn đề, sau khi Hứa Luật quay về, tôi đem tình hình kể lại cho cậu ấy, bảo cậu nhanh chóng đi giải quyết vấm đề.
Hầu hết nhũng khách ở trọ homestay này đều là những người trẻ tuổi, thích vui chơu thích náo nhiệt. Mọi người hej nhau buổi tối đến bờ biển tổ chức tiệc thịt nướng, sau đó sẽ cắm trại trên biển, ngủ lại ngoài trời một đêm, qua hôm sau lại cùng ngắm bình minh.
Là một khách thuê không tốn tiền thuê trọ của homestay, tôi đã chủ động đảm nhận những công việc lặt vặt ở đây.
Trong lúc những cô gái khác đang vui vẻ ca hát, nhảy múa, cưỡi trên từng cơn sóng thì tôi đang mang tạp dề, đeo găng tay làm những công việc nặng nhọc. Lửa nướng không thể bùng cháy lên được, tôi quỳ trên mặt đất để nhóm lửa; tay chạm vào than đá, trên trán đổ đầy mồ hôi, tôi không để ý đến, trực tiếp lấy tay lau mồ hôi, khuôn mặt tôi lúc này lấm lem nhọ nồi.
Hứa Luật chuyển những vật dụng cần dùng đến từ homestay ra, cậu không nhìn thấy tôi trong số những cô gái đang chụp ảnh, đến khi hỏi người khác mới biết rằng tôi đang nhóm lửa.
Trong lúc tôi đang tập trung bỏ than đá vào trong bếp nướng thì bỗng dưng bị ai đó túm lấy cổ áo, lôi tôi đứng dậy.
Sắc mặt của Hứa Luật u ám, cậu hỏi tôi:
「Ai bảo cậu làm những việc này?」
Do ngồi xổm quá lâu, hơn nữa lửa than làm da mặt của tôi nóng bừng, đầu óc tôi như quay cuồng, ngây người mất một lúc, sau đó mới chợt nhớ trả lời câu hỏi của Hứa Luật.
「Không ai làm thì tôi làm thôi. Chẳng qua cũng chỉ là nhóm chút lửa, đâu phải chuyện lớn gì.」
Sắc mặt của Hứa Luật càng tệ hơn, cậu quay sang tìm chàng trai được giao nhiệm vụ nhóm lửa, lúc này đối phương đang ngâm mình dưới biển.
Hứa Luật không chút do dự mà buông tôi ra, sau đó đi về phía cậu trai kia, trực tiếp nắm hai cổ chân của người ta, lôi từ ngoài biển đi vào bờ.
Đám con trai quả thực không câu nệ tiểu tiết, hai người bịn họ cãi nhau, tuy có chút xô xát nhưng may mắn không xảy ra chuyện gì nghiêm trọng.
Hứa Luật kéo chàng trai kia lại, bắt cậu ta nhóm lửa, còn bản thân thì đưa tôi đi rửa mặt cho sạch, đá vậy còn bảo tôi về lều để thay quần áo nữa.
Sau khi cả người tôi tươm tất, sạch sẽ từ trong lều đi ra, sắc mặt của Hứa Luật mới thư giãn được phần nào.
Cậu ấy không cho tôi làm việc nữa, cậu bảo tôi cùng đi chơi với những cô gái khác.
Nhưng thời gian gần đây tôi đều theo sau Hứa Luật, căn bản không quen những cô gái kia, thật sự không thể nào hòa nhập được với đại hội selfie của họ, tôi đành phải ngồi một mình trên mỏm đá, lắng nghe tiếng hát và ngắm biển.
Lúc mọi người ra khỏi homestay trời đã xế chiều, bận rộn sắp xếp hết một lúc, hiện tại vừa vặn có thể nhìn thấy cảnh hoàng hôn tuyệt đẹp trên bờ biển.
Có một cô gái khi thấy tôi ngồi một mình bèn đem nước uống đến cho tôi. Giữa nước trái cây và cocktail, tôi nhận lấy ly cocktail từ tay cô ấy.
Nhóm người bên kia đã bắt đầu đốt lửa trại, bầu không khí náo nhiệt ở đấy khiến tôi thầm ngưỡng mộ. Rõ ràng chỉ cần bước hai bước là có thể đi đến chỗ họ, nhưng tôi cảm thấy dường như bản thân không thuộc về bầu không khí này.
Vì Hứa Luật là chủ khu homestay nên dĩ nhiên là trung tâm của các hoạt động. Thực ra trong đám đông ấy có rất nhiều anh chàng điển trai, nhưng chỉ có duy nhất chàng trai có chiếc răng nanh nhỏ, với nụ cười rạng rỡ như ánh mặt trời khiến người ta chú ý đến nhất.
Một số người khi vừa sinh ra đã giống như ánh sáng, sạch sẽ thuần khiết, khiến người khác ngưỡng mộ.
Sau khi nhìn đủ rồi, tôi hướng tầm mắt về phía biển rộng, nhưng không lâu sau, Hứa Luật cầm lon nước ướp lạnh đi về phía tôi, cậu dán lon Coca lạnh lên mặt tôi khiến tôi định thần lại.
Quay sang nhìn Hứa Luật, một tay tôi nhận lấy lon Coca, một tay giả vờ thủ thế định đánh cậu, sau khi đánh xong tôi mới chợt nhận ra hành động của mình vừa rồi có phần quá thân mật.
Hứa Luật ngồi bên cạnh tôi, cậu mở lon Coca trên tay mình, uống một ngụm, sau đó lên tiếng:
「Đã lâu rồi mà tôi chưa hỏi cậu đến đây làm gì?」
「Đến ngắm biển, còn làm gì nữa?」
Cậu quay đầu sang nhìn tôi, nghiêm túc nói:
「Ý tôi là tại sao cậu lại đến đây, chứ không phải sau khi đến đây thì làm gì.」
Tôi cắn môi, sau một lúc lâu mới thở dài một hơi, trả lời:
「Bị cắm sừng, vậy nên muốn đến bên bờ biển, dùng sóng biển để rửa sạch màu xanh trên đầu mình.」
Cậu chỉ「Ừm」một tiếng đáp lại, rất lâu sau vẫn không nói thêm gì.
Tôi đã giữ kín chuyện này rất lâu trong lòng, chỉ vừa mới tìm được một người để trút bầu tâm sự, lúc này đã không thể ngừng lại được, tôi nói tiếp:
「Chúng tôi chia tay được ba tháng, sau đó thì phát hiện cô bạn gái mới của tên bạn trai cũ của tôi đã mang thai được bốn tháng, trên đầu của tôi đã mọc được cả một thảm thảo nguyên xanh tốt luôn rồi..」
Tôi tự cười nhạo bản thân mình.
Câu chuyện giữa tôi và bạn trai cũ, ban đầu từng là một đoạn tình cảm khiến người khác cảm thấy ghen tỵ.
Khi tôi học năm hai Đại học, trong một lần đến quán bar cùng bạn học, anh ta đã đến bắt chuyện với tôi. Sau khi thêm WeChat, tên bạn trai cũ kia bắt đầu điên cuồng theo đuổi tôi.
Ban đầu tôi không có cảm giác gì, nhưng về sau trong một lần đi bơi cùng nhau, tôi phát hiện trên lưng của anh ta có một vết sẹo do dao để lại.
Lúc học năm cuối cấp III, bởi vì chịu nhiều áp lực trong học tập, tôi thường xuyên cãi nhau với ba mẹ. Trong một lần cãi nhau như thường lệ, tôi tức giận bỏ nhà đi, không ngờ giữa đường lại chạm mặt bọn cướp.
Chính bản thân tôi cũng không biết bản thân đã nghĩ gì khi đó nữa, chỉ nghĩ đến trong túi có chứa giấy tờ và bài thi đã làm xong, cùng phiếu báo dự thi cho tháng sau, nhất định không thể để mất được.
Trong lúc tranh chấp tôi bị người ta xô đẩy, trước khi bị đập đầu vào tường rồi ngất đi, trong mơ hồ tôi nhìn thấy có một nam sinh chạy từ hướng ngược sáng, phía con hẻm nhỏ chạy đến.
Sau khi tỉnh lại, tôi phát hiện bản thân đang ở trong bệnh viện, còn đám cướp kia đã bị cảnh sát tóm gọn.
Tôi nghe y tá kể lại rằng, chàng trai vì cứu tôi nên đã bị chém một nhát dao trên lưng, nhưng khi tôi đến hỏi phía cảnh sát thì họ lại bảo chính chàng trai kia đã yêu cầu phía họ phải giữ bí mật.
Mà lúc tên bạn trai cũ của tôi còn học cấp III, trùng hợp cũng học ở một trường Trung học gần đấy. Khi tôi hỏi về chuyện vết thương thì anh ta đã bảo rằng đó là vết tích để lại bởi một hành động nghĩa hiệp hồi còn học cấp III.
Cảm kích trước ơn cứu mạng, ấn tượng của tôi về anh ta hoàn toàn thay đổi, đồng thời cũng đồng ý hẹn hò với anh ta.
Nhưng chỉ mới hơn một năm, chỉ bởi vì tôi không muốn phát sinh quan hệ mà tên bạn trai cũ đó đã chia tay tôi.
Điều ghê tởm hơn nữa là chỉ sau ba tháng chia tay tôi thì cô bạn gái mới của anh ta đã có thai được bốn tháng, cũng có nghĩa là trong lúc thằng khốn đó còn chưa chia tay với tôi thì đã chạy đi qua lại với người con khác, đã vậy còn khiến người ta mang thai.
Càng nghĩ khiến tôi càng muốn bốc hỏa, nhưng lại cảm thấy loại chuyện này nếu đem kể cho Hứa Luật nghe không được ổn lắm nên chỉ biết giữ trong lòng.
Nhưng khi giữ những chuyện buồn bực trong lòng khiến tôi không nhịn nổi nữa, bèn nhằm về phía biển mà hét lớn:
「Không yêu đương, không phải gặp rắc rối!」
Hứa Luật chưa từng yêu đương, hơn nữa bọn con trai đầu óc thường đơn giản, làm sao hiểu được tâm tư của con gái kia chứ.
Nhưng vốn dĩ con người tôi là kiểu người biết kiềm chế và lạnh lùng, hiện tại lại vướng phải cơn giận lớn như vậy, rõ ràng là chuyện khiến người ta dễ nổi điên mà.
Sau khi mắng một hồi, tâm trạng của tôi cũng dễ chịu được phần nào, cùng Hứa Luật quay về cùng mọi người ăn thịt nướng.
Chơi đùa trên cạn đủ rồi, những chàng trai liền cởi áo dễ xuống tắm biển, đã vậy còn tranh tài xem ai là người bơi giỏi hơn.
Trùng hợp là số nam thanh nữ tú tham gia chuyến du lịch lần này vừa khéo bằng nhau. Hai bên nam nữ tự động chia nhau ra, mọi người cũng vui chơi cùng nhau được khá lâu, vậy nên đương nhiên cũng biết rõ bản thân hợp với ai nhất.
Phía con trai thản nhiên cởi áo của mình đưa cho bên nữ cầm, cuối cùng chỉ còn lại mỗi tôi và Hứa Luật.
Tôi cũng rất cởi mở, chủ động đưa tay về phía của Hứa Luật, nói:
「Cậu đưa áo cho tôi đi.」
Lúc cậu ấy cởi áo rồi đưa nó sang cho tôi, trên áo vẫn còn lưu lại độ ấm của cậu. Về phía đám con trai thì mọi người đều đã xuống biển hết, ai nấy đồng thanh hét tên của Hứa Luật.
Cậu đáp lại, sau đó xoay người chạy về phía biển.
Nhưng ngay khi Hứa Luật xoay người lại, tầm mắt của tôi lướt ngang qua lưng của cậu, đồng tử của tôi đột ngột mở to.
Trên lưng của Hứa Luật, cũng có một vết sẹo.
Lòng tôi thấy rối bời, người đã cứu tôi khỏi bọn cướp hồi cấp III, vẫn luôn tồn tại trong lòng tôi như một vị cứu tinh. Đây cũng là lý do mà trước đây tôi đã đồng ý ở bên tên bạn trai cũ kia.
Nhưng sau khi chúng tôi ở bên nhau, những hành động của anh ta khiến tôi hoài nghi rằng người này không phải là kiểu người sẵn sàng hy sinh bản thân vì người khác.
Bởi vì trong một lần đi dạo phố, có người bị cướp túi xách, tên cướp chạy về hướng chúng tôi, và tên bạn trai cũ của tôi đã lựa chọn cách né tránh.
Trước đây khi còn ở bên nhau, tôi không suy nghĩ nhiều về chuyện này; hiện tại đã chia tay rồi, đã vậy còn được tặng thêm cặp sừng khiến tôi chợt nghĩ:
Có khi nào tên bạn trai cũ của tôi là kẻ nói dối, lúc trước người đã cứu tôi thực chất không phải là anh ta mà là một người khác.