Nói rồi Đình Khiết liền dựa lưng vào ghế, dời mắt ra ngoài cửa sổ. Từ đầu đến cuối chỉ xem như đang trả lời lại Nhật Anh mà không để cô vào tầm mắt. Sương Trà từ trước đó đoán được thái độ của anh đối với mình đã hoàn toàn thay đổi, vì vậy cô không bộc lộ cảm xúc gì, mặc dù trong lòng cảm thấy bản thân hơi quá đáng nhưng cuối cùng cô vẫn chẳng thể lựa chọn cách khác.
Lúc này Vinh nhìn qua bảng danh sách lớp, lên tiếng: "Sương Trà, cậu gặp tớ một lát."
Đợi đến khi cô rời đi, Gia Hoàng mới liếc nhìn Đình Khiết bên cạnh, ánh mắt cậu lóe lên một tia kinh ngạc, tuy nhiên rất nhanh liền thay vào đó dáng vẻ tĩnh lặng như thường ngày, đôi môi đỏ au mấp máy:
"Mày nghiêm túc?"
Vành tai mọi học sinh trong lớp nhanh chóng vểnh lên, ngay cả Đức Huy đang chơi game cũng dừng động tác tay lại, không ai ngờ Gia Hoàng lại dám hỏi thẳng như vậy. Đình Khiết nâng mắt, đáy mắt lộ ra sự lạnh lẽo.
Anh im lặng một lúc lâu, đoạn khẽ bật cười một tiếng: "Ngay từ đầu tao đã chỉ định trêu đùa cậu ta."
Đình Khiết chậm rãi đứng dậy, đút hai tay vào trong túi quần, ánh mắt lơ đễnh hướng về cô gái: "Nhưng giờ tao chán rồi, thích thế nào thì tùy."
Gia Hoàng không đáp lại Đình Khiết, cậu chỉ chống cằm, khuôn mặt thản nhiên nhìn bóng dáng người đã rời khỏi lớp. Giọng của anh không nhỏ, Sương Trà đứng trên bục giảng, đương nhiên có thể nghe thấy tất cả, cô cụp mắt, trong lòng cảm xúc lẫn lộn bám víu lấy toàn bộ tâm trí.
Vinh hỏi, mặc dù hiểu rõ Sương Trà ngay từ đầu đã không chú ý, nhưng cậu cũng không thể vạch trần cô, chỉ bình tĩnh nhắc lại một lần nữa: "Cậu có thể làm được không?"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT