Có lẽ bởi vì gương mặt của Từ Sinh và các đệ tử đều mang biểu cảm hoang mang, khó hiểu, trụ trì khẽ cười, trông có vẻ thần bí nhưng cũng rất nghiêm túc:
“Cũng giống như trong một số truyền thuyết dân gian, người ta thường gọi loài chồn là 'Hoàng Đại Tiên'. Có lẽ loài chồn tinh quái này không phải là Đại Tiên thật sự nhưng để bày tỏ sự tôn trọng và cầu xin sự che chở, người ta thường 'lấy lòng' chúng.
'Thần linh' ở đây cũng vậy.
Khác biệt duy nhất có lẽ là thứ sinh ra đã không có giá trị quan, hỗn loạn và tà ác này không thể phù hộ cho người thường giống như Hoàng Đại Tiên mà lại làm theo ý mình, mọi người cũng chẳng thể làm gì được Thần.
Cách duy nhất là cung phụng, hầu hạ, dỗ dành vị 'Thần' này thật tốt, hoặc là Thần đạt được thứ mình muốn, sau đó nếu Thần cảm thấy không còn hứng thú nữa thì sẽ tự rời đi.”
Trụ trì thấy vẻ mặt của từng người bọn họ đều lộ ra vẻ hiểu rõ thì thong thả vuốt râu, nói thêm câu cuối cùng: “Số lượng loại 'thần linh' này rất ít, trăm năm mới có một. Nếu thần linh dễ nói chuyện thì cũng thôi nhưng nếu Thần khó hầu hạ, e rằng phải hiến tế không biết bao nhiêu thứ mới có thể để Thần rời đi, đó là một sự tồn tại vô cùng đáng sợ với sức mạnh cường đại.”
Tiểu đệ tử kia dùng sổ ghi chép dịch chữ ra cho Từ Sinh xem, sau đó lại lo lắng hỏi: “Vậy nếu Thần thấy thú vị, cứ mãi không chịu đi thì sao ạ?”(App TYT)
Từ Sinh xem xong chữ, đột nhiên ngẩng đầu, môi khẽ mấp máy. Thật ra cậu không muốn liên tưởng đến thứ cứ quấn lấy mình nhưng dường như chỉ có cách giải thích này là hợp lý nhất.
Trụ trì lắc đầu, thở dài: “...Vậy thì sẽ là sinh linh đồ thán.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play