Tâm tư của yêu đằng quả đúng như Từ Tử Thanh đã đoán trước đó, vô cùng ngây thơ đơn giản, tâm tình biến đổi nhanh chóng giống như một đứa trẻ. Lúc Từ Tử Thanh nói “ Không được gọi mẫu thân”, nó vô cùng ủy khuất, đến khi nghe y nhắc đến “ Có phải muốn một cái tên không?”, thì nó thỏa mãn chờ mong, vô cùng đáng yêu.
Từ Tử Thanh không khỏi cười: “ Ngươi muốn cái tên thế nào?”
Câu hỏi thâm sâu này có chút phức tạp, yêu đằng lần nữa truyền đến ý thức, nhưng lại lung tung không chịu nổi, thật sự rất khó có thể phân biệt.
Suy nghĩ một lát, Từ Tử Thanh nhìn về phía nam tử bạch y, cười nói: “ Vân huynh, yêu đằng tiến cấp, muốn một cái tên. Ta muốn đặt, nhưng lại nghĩ không ra. Không biết Vân huynh có thể giúp đỡ một chút không?”
Vân Liệt trầm ngâm: “ Thị Huyết Yêu Đằng lệ khí rất nặng, đặt tên phải áp chế một chút… ngươi có thể gọi nó là ‘ Dung Cẩn’.”
“ Dung” có nghĩa là khoan dung, còn “ Cẩn” thì lại là ý chỉ mĩ ngọc. Cái trước chính là kỳ vọng đối với yêu đằng, cái sau thì lại là tán thưởng vẻ đẹp mỹ lệ như ngọc của nó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play