Trong lòng Từ Tử Thanh vô cùng lo lắng. Một thân trọng thương này của Trọng Hoa có thể nói tất cả đều là vì cứu y mà ra. Còn y sau khi bị thương nặng lại chạy trốn một ngày một đêm, Trọng Hoa cũng vì vậy mà không thể chữa thương, đã vậy còn phải canh chừng để không bị yêu thú tập kích, những miệng vết thương còn lại kia chính là bằng chứng, nó có thể sống đến bây giờ đã là kỳ tích rồi.
Nhiều năm qua Trọng Hoa cùng y làm bạn, y không hề xem nó như thú sủng, mà xem như người thân.
Người thân sắp chết, trong lòng Từ Tử Thanh đau đớn như bị thiêu đốt.
Y đang ở nơi này bối rối thì hơi thở Trọng Hoa càng phát ra mỏng manh hơn.
Từ tử Thanh không biết nhiều lắm về chuyện nuôi thú sủng, kiến thức lại vô cùng nghèo nàn, căn bản không biết phải làm như thế nào mới có thể cứu được Trọng Hoa. Tuy y có rất nhiều linh thảo, nhưng trừ phi là linh vật thiên địa, bằng không yêu thú ăn vào thì cũng vô bổ.
Đáng tiếc chính là, tiểu bí cảnh Lâm Nguyên mặc dù rất tốt, linh thảo bên trong cũng rất nhiều, nhưng đều không phải là linh vật thiên địa gì đó…Không! cũng không thể nói vậy được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT