Edit: Dứa đại ca
May mắn thay, ở thế giới này hắn cũng có thể danh chính ngôn thuận chạm vào người mình thích mà không phải chỉ có thể đứng trong góc khuất lén lút theo dõi người đó nữa.
Hắn có thể trò chuyện cùng với cậu, cùng nhau ăn cơm, cùng nhau làm tình, những điều đó đối với hắn mà nói đơn giản đến mức quá tuyệt đẹp, quan trọng nhất chính là Úc Bạch cũng yêu hắn.
Đôi khi hắn cảm thấy bản thân như một người chết đuối đang nắm chặt một mảnh gỗ trôi dạt nhất định không chịu buông tay ra, không chấp nhận đánh mất cậu, không chấp nhận rời xa. Chỉ cần là người này, hắn sẽ luôn đánh mất sự kiểm soát.
Người ta đều nói ai yêu trước thì là người thua cuộc, mà hắn đã sớm thua cuộc hoàn toàn rồi. Chỉ cần Úc Bạch kêu hắn đi chết, hắn cũng sẽ lập tức chấp hành không chút do dự.
Động tác trên tay dần dần chậm lại, Úc Bạch ngẩng đầu liếc nhìn Giản Mạch Ngôn lại thấy hắn vẫn luôn nhìn thẳng vào mình, trong mắt hiện lên sự dịu dàng triền miên. Ánh mắt ấy khiến cậu bất ngờ trở nên ngơ ngác, thật sự rất giống, nhưng giống ai chứ?
“Úc Bạch, sao vậy?” Giản Mạch Ngôn khẽ xoa nhẹ lên khuôn mặt của Úc Bạch, nhìn ánh mắt lúc này của Úc Bạch trông có gì đó rất không thích hợp. Hắn có hơi lo lắng, Úc Bạch vẫn chưa khôi phục được trí nhớ, ép buộc cậu nhớ lại sẽ chỉ khiến đầu của cậu bị tổn thương. Có phải hắn đã quá vội vàng rồi không? Giản Mạch Ngôn âm thầm buồn bực.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT