Edit: Dứa đại ca
Đầu óc Úc Bạch trở nên choáng váng nhưng cậu lại nghe thấy rất rõ ràng lời nói của Giản Mạch Ngôn, lập tức bùm một cái, một màu đỏ thẫm nhàn nhạt kéo dài từ cổ đến mang tai của cậu.
Cậu vốn không phải là người dễ xấu hổ cho nên cũng đã thanh tâm quả dục* rất lâu rồi.
(*Tâm trong sáng, ít dục vọng.)
Vậy mà người này lại luôn mang đến cho cậu một loại cảm giác vô cùng quen thuộc, cho nên cậu cũng chưa từng từ chối. Vừa rồi khi nghe thấy lời Giản Mạch Ngôn nói, khuôn mặt của cậu lập tức đỏ bừng cảm giác như lần đầu biết yêu, trái tim vẫn luôn đập thình thịch không ngừng.
Úc Bạch quay đầu vùi vào giữa cổ của Giản Mạch Ngôn, bây giờ cậu cảm thấy có chút thỏa mãn, nhưng lại xấu hổ không dám thể hiện ra trước mặt của Giản Mạch Ngôn. Mà Giản Mạch Ngôn lại chưa sẵn sàng thả cậu ra.
“Úc Bạch,” Úc Bạch không khỏi cảm thấy có hơi bối rối, từ khi nào mà Giản Mạch Ngôn lại chủ động như thế? Không phải lần nào hắn cũng đều thể hiện ra vẻ sợ hãi muốn chết sao? Vành tai cậu chợt đau: “Anh lại không tập trung!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT