Edit: Dứa đại ca

Lúc Úc Bạch tỉnh lại đầu vẫn còn đau nhức, toàn thân đều khó chịu giống như bị một chiếc xe ủi cán qua người vậy. Cậu không nhịn được mà thầm chửi mắng một câu vì cái đau đớn không thôi này.

Hình ảnh duy nhất mà cậu nhớ được là chậu hoa từ trên mái nhà rơi xuống, dần phóng to trước mắt cậu, sau đó là máu bắt đầu chảy lan tràn vô tận.

Cậu mở mắt nhìn cũng chỉ thấy bóng tối vô tận, trước mặt là một màn hình lớn nhấp nháy ánh sáng yếu ớt. Màn hình này dùng để làm gì? Chẳng lẽ bản thân đã đi xuyên qua cái gì đó rồi sao?

Úc Bạch có chút chán nản nghĩ, có lẽ bản thân đã bị một cái chậu hoa đập chết luôn rồi, thật đúng là xấu hổ mà.

Nhưng cậu cũng chỉ suy nghĩ một lúc, nếu một quý tộc giàu có có đứa con đáng xấu hổ như vậy mà chết đi thì có khi ông già sẽ ăn mừng ấy chứ? Dù sao thì cậu cũng không có cái gì để lo lắng nữa nên cũng không đau buồn quá như vậy.

Nhưng đây là nơi nào vậy? Ai có thể trả lời cho cậu biết chút được không, cậu sẽ không phải ở đây đợi đến hết đời đấy chứ? Nơi này nhìn thật sự có chút kinh khủng đó.

Ngay lúc Úc Bạch đang muốn từ bỏ chính mình, màn hình bên cạnh đột nhiên sáng lên, một giọng nói của bé trai được nhân tính hóa vang lên: “Xin chào! Chào mừng đến với không gian ảo. Tôi là hệ thống số K468, rất mong được phục vụ cho ngài.”

Cậu còn chưa kịp mở miệng, hệ thống tiếp tục nói: “Qua đánh giá thấy ngài Úc Bạch ngoài đời thực đã mất đi ý thức, tức là giống như lời con người ở chỗ ngài hay nói thì ngài đã trở thành người thực vật, cho nên chúng tôi đã mang ngài vào không gian của chúng tôi. Chỉ cần ngài hoàn thành chuỗi nhiệm vụ thì ngài có thể thực hiện được một nguyện vọng.”

“Bất kỳ nguyện vọng nào cũng được à?” Úc Bạch cau mày: “Nhưng tao chẳng có mong muốn gì muốn đạt được cả. Cuộc sống quá nhàm chán, sống cũng rất mệt mỏi đấy!”

“Ngài Úc, xin ngài mau lựa chọn. Nguyện vọng này đối với ngài mà nói thì đó là một loại cơ hội, nếu ngài gần như không thể chấp nhận được thì linh hồn của ngài sẽ tan biến và cứ như vậy ngài sẽ chết đi.” - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -

Úc Bạch đột nhiên mở to hai mắt ra: “Chết tiệt! Ép mua ép bán! Không lựa chọn thì phải chịu chết kiểu này tao chịu đủ rồi!” ( truyện đăng trên app TᎽT )

“Xin đừng nói như vậy, chúng tôi làm tất cả đều là phù hợp với quy định. Hiện tại bắt đầu tiến hành đếm ngược thời gian: 5 4 3…”

“Dừng dừng dừng, tao đồng ý tao đồng ý, tao đồng ý làm cái nhiệm vụ đó. Tao còn trẻ như vậy lại chưa từng yêu đương cũng chưa kết hôn, tao còn lâu mới muốn chết sớm nhá!”

“Ngài Úc đồng ý sớm thế không phải tốt hơn hay sao? Được rồi, đầu tiên chúng ta sẽ ký hợp đồng trước.” Hệ thống như thở dài nhẹ nhõm một hơi, nó nhanh chóng nói.

“Ừm, một cái hệ thống như mày mà cũng có thứ cao cấp như vậy à?” Úc Bạch sờ sờ mũi, có chút kinh ngạc.

“Ngài Úc, xin đừng khinh thường chỉ số IQ của tôi, tôi cũng là một hệ thống có tôn nghiêm, tôi có trí tuệ nhân tạo và có được tất cả mọi thứ gần giống với con người!” Hệ thống nghiêm túc nói.

Úc Bạch im lặng làm theo chỉ dẫn ký hợp đồng của người mới, ngay cả hệ thống cũng có tôn nghiêm, mà một con người chân chính như cậu sao phải sống trong tình cảnh khốn khổ như vậy chứ? Bỗng nhiên trước mặt cậu nhảy ra giao diện, nhiệm vụ như sau:

Cứu vớt nam chính bị hắc hóa. Ký chủ sẽ xuyên qua các thế giới khác nhau để cứu vớt nam chính vì phải chịu đủ sự giày vò mà hắc hóa, giúp đỡ nam chính giải quyết các nhân tố gây nên việc bị hắc hóa, đồng thời cũng phải đảm bảo an toàn cá nhân cho chính ký chủ. Nếu như ký chủ hoặc nam chính tử vong thì nhiệm vụ sẽ thất bại.

Màn hình vừa thay đổi đã biến thành: Nhiệm vụ bắt đầu, bắt đầu truyền tống...

“Ơ này, chẳng lẽ tao không có bàn tay vàng à? Vậy tao phải làm sao như thế nào?” Úc Bạch buồn bực hét lên, nhưng hệ thống lại không trả lời cậu, cậu chỉ là cảm thấy trước mắt mình chợt tối sầm lại, rồi hoàn toàn chìm vào trong bóng tối.

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play