Edit: Dứa đại ca
Lần này Úc Bạch cũng không hề để ý đến lời khinh bỉ của hệ thống nữa, nếu là lúc bình thường cậu sẽ nói mấy lời hung dữ với hệ thống, nhưng lần này cậu đã phát hiện được thứ thú vị hơn nên đã không còn cảm thấy nhàm chán chơi đùa với hệ thống nữa.
Kéo ghế ra ngồi xuống, Úc Bạch dịu dàng nói với Giản Mạch Ngôn đang cúi đầu, hai mắt không biết đã chuyển đến đâu: “Lại đây ngồi đi, đúng lúc chúng ta có thể cùng ăn cơm với nhau.”
Giản Mạch Ngôn có chút ngơ ngác, nhưng vừa tưởng tượng đến khả năng đây có thể là một chiêu trò mới của người đàn ông này, hắn lập tức trở nên bình tĩnh.
Đối với người này, hắn vẫn nên đề phòng một chút thì tốt hơn, hơn nữa ở chung với nhau hơn một tháng, hắn cũng đã đoán ra được tính cách của người này, chỉ có những người càng hèn nhát, yếu đuối mới được cậu yên tâm để lại bên cạnh mình.
“Cậu có ăn rau thơm không?” Úc Bạch vừa nhặt rau thơm trong bát mình ra vừa cau mày hỏi Giản Mạch Ngôn. Trước mặt cậu đặt một bát canh, có ít rau thơm trôi nổi bên trên, vậy mà lại khiến người ta cảm thấy rất ngon miệng.
Nhưng Úc Bạch lại không thích lắm, cậu chưa bao giờ thích mùi vị của rau thơm, lúc này cậu cũng chỉ thuận miệng hỏi Giản Mạch Ngôn chút mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT