Edit: Dứa đại ca
Vào một ngày cuối cùng của năm, Ly Lạc ngồi một mình trong biển hoa Say Tương Tư ở Vùng đất Thất lạc ngắm trắng, uống rượu.
Vào thời gian này năm ngoái, Úc Bạch vẫn còn ở bên cạnh hắn. Hắn vẫn còn nhớ rõ ánh trăng dịu dàng được cất giấu trong đôi mắt màu hổ phách của người đó, khóe miệng hơi cong lên vậy mà lại khiến trái tim cứng cỏi của hắn ta chợt buông lỏng một chút.
Nhưng năm nay lại chỉ có một mình hắn. Ly Lạc có chút cô đơn nhìn lên bầu trời, chắc bây giờ người đó đang sống rất tốt nhỉ, có người yêu ở bên cạnh mình sao có thể không sống tốt được chứ? 
“Sao ngươi lại ở đây một mình?” Ngôn Du đi đến bên cạnh hắn rồi ngồi xuống, trong tay biến ra một bình rượu: “Ta lấy được từ chỗ Nguyệt Sương đó, thế nào, có muốn uống chút không?” 
Ly Lạc không chút khách sáo cầm lấy bình rượu ấy, mùi hương lạnh lẽo thoang thoảng: “Sao ngươi lại tới đây?” Có lẽ bởi vì lấy được bình rượu ngon nên tâm trạng rất tốt, Ly Lạc chủ động nói một câu với Ngôn Du.
“Ta thấy ngươi một mình ngồi ở đây nên mới đến.” Ngôn Du nhếch môi lên: “Ta lại nhớ đến chúng ta của trước kia, khi ấy chúng ta cũng ngồi ở đây uống rượu ngắm trăng như thế này.” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play