Xuyên Nhanh: Cầu Xin Nam Chính Hắc Hóa Buông Tha

Chương 3: Thanh xuân vườn trường (2)


2 ngày


Edit: Dứa đại ca

Đầu tiên Úc Bạch là đến tiệm cắt tóc thay đổi kiểu tóc khác lạ này, sau đó lại đi mua một ít bộ quần áo bình thường. Lúc ra khỏi cửa hàng quần áo, cả người cậu đều cảm thấy cực kỳ sảng khoái.

Giờ Úc Bạch đang run rẩy mất vài giây trước gương ở lối vào cửa hàng quần áo. Thân xác của Lâm Úc Bạch này đúng là một thiếu niên xinh đẹp như ánh mặt trời.

Mái tóc ngắn bồng bềnh, khuôn mặt nhỏ trắng trẻo, đôi mắt màu hổ phách, lúc cười sẽ lộ ra lúm đồng tiền nhỏ ở khóe miệng. Kết hợp với áo phông đơn giản và quần jeans trông rất trẻ trung.

Điều quan trọng là lúc trước tuy ông đây không phải kiểu hình bá đạo quyến rũ, nhưng cũng thuộc phái lạnh lùng kiêu ngạo. Nhìn kiểu mềm mại, dễ thương lại dễ bắt nạt này là đang đùa cái gì vậy? Cho dù cậu có tức giận thì nhìn chẳng khác gì như đang làm nũng cả!

Úc Bạch vuốt vuốt mái tóc ngắn, buồn bực đi ra khỏi cửa hàng quần áo. Lúc cậu còn đang âm thầm bối rối, đột nhiên nghe thấy tiếng mấy cô gái bên cạnh nói chuyện: “Cậu nói xem liệu nam sinh đó có việc gì không? Nếu phải vì cứu chúng ta thì cậu ấy cũng sẽ không đến mức phải…”

“Tớ cũng không dám quay lại xem thử đâu. Khó khăn lắm mới chạy thoát khỏi đám côn đồ kia, nếu cậu muốn đến xem thử thì tự cậu đi đi!”

“Được rồi được rồi, tớ nhớ ra hình như cậu ấy là người luôn đi theo bên cạnh Trương Duyệt Giai đúng không? Cậu mau báo cho Trương Duyệt Giai đi, tớ sẽ gọi cảnh sát!”

Úc Bạch nghe vậy lập tức tỉnh táo lại. Nam sinh luôn đi theo bên cạnh Trương Duyệt Giai không phải chính là nam chính đại nhân à?

Tôi nói này nam chính đại nhân, anh có cần phải như vậy không hả? Anh nói xem anh đã cứu mạng người ta mà người ta cũng không thèm biết ơn kia kìa!

Đột nhiên trong đầu cậu lại vang lên giọng nói như bé trai đặc biệt của hệ thống: “Kích hoạt nhiệm vụ, yêu cầu ký chủ chuẩn bị. Nhiệm vụ: Giải cứu Thẩm Hoài. Hoàn thành, cậu sẽ được nhận hai trăm điểm, đồng thời mở khóa cửa hàng hệ thống.”

Úc Bạch vui vẻ, vốn lúc mới đến cậu đã nhìn thấy cửa hàng hệ thống rồi, cậu còn nghĩ không biết chừng cậu có thể kiếm được chút thứ tốt nào đó, kết quả nó thế mà lại bị đóng băng, bây giờ chính cơ hội của cậu!

Vì vậy, bạn học Úc Bạch không biết xấu hổ mà lợi dụng về bề ngoài hiện tại của mình, dùng vẻ ngoài mềm mại đáng yêu hỏi các nữ sinh đó: “Chị gái ơi, nam sinh mà chị đang nói đến đang ở đâu vậy?” - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -

Các cô gái đó do dự một chút, không biết có nên nói ra cho cậu không. Một cô gái hỏi: “Cậu tìm cậu ấy làm gì? Ở đó rất nguy hiểm!”

Úc Bạch lập tức nâng sự đáng yêu của mình lên đến cảnh giới cao hơn, hai mắt nước mắt lưng trong: “Anh ấy là anh trai của tôi, chúng tôi vừa rồi đang đi trên đường thì tách ra. Tôi muốn đi tìm anh ấy!”

Các cô gái vừa nghe thấy là người thân của nam sinh kia thì lập tức chỉ đường cho cậu. Trước khi rời đi, bọn họ còn không quên nói: “Phải cẩn thận đó!”

Úc Bạch vừa đi vừa khoe khoang bản thân tỏ ra dễ thương cũng chẳng có chút áp lực nào, đồng thời cũng bày tỏ nhân duyên của nam chính đại nhân đúng là quá kém mà! ( truyện trên app T Y T )

Rất nhanh cậu đã đi đến góc tường bên kia, Úc Bạch thở dài: Quả nhiên tất cả mấy chuyện không dám cho người khác thấy đều xảy ra ở nơi này! May người còn chưa đi, mấy tên côn đồ cũng chỉ chặn anh vào tường kiểu tượng trưng rồi mới ​​​​chuẩn bị đánh anh.

Trên mặt Thẩm Hoài còn có vết bầm tím do bị đánh, khóe miệng sưng tấy, rõ ràng nhìn dáng vẻ trông rất thảm hại, nhưng ánh mắt vẫn cứ hờ hững, thậm chí còn có chút chết lặng.

Mấy tên côn đồ chưa từng gặp kiểu như anh bao giờ, bọn họ giơ tay lên định đánh anh thì đột nhiên nghe thấy tiếng còi cảnh sát chói tai vang lên. Tên côn đồ cầm đầu tức giận bỏ tay xuống: “Thằng nhóc nhà mày cũng may mắn đấy!”

Úc Bạch tắt bản ghi âm trên tay đi, cậu bày tỏ bản thân rất vui khi có một chiếc điện thoại di động có nhiều chức năng mạnh mẽ như vậy.

Thẩm Hoài duỗi tay chống người loạng choạng đứng dậy, anh đỡ tường chuẩn bị đi ra ngoài. Lúc này anh lại nghe thấy một giọng nói trong trẻo vang lên bên tai: “Này, cậu vẫn ổn chứ?”

Giọng nói này vô cùng quen thuộc, mỗi lần bị đấm đá anh đều sẽ nghe thấy giọng nói kiêu ngạo này vang lên, khiến anh rất khó chịu.

 

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play