Edit: Dứa đại ca
Cậu không biết phải lựa chọn thế nào cả. Nam chính đối với cậu giống như nốt chu sa trong tim vậy, không thể từ bỏ cũng không thể buông bỏ. Rời xa hắn sẽ khiến cậu đau đớn không thôi, nhưng còn gia đình và bạn bè của cậu ở thế giới thực thì sao?
Cậu có chút hoảng hốt. Sự lựa chọn này đối với cậu mà nói không hề khó, từ giây phút khi hệ thống nói cho cậu biết cậu đã trở thành người thực vật, cậu lại không hề tuyệt vọng như mình đã tưởng. Cuộc sống của cậu nhạt nhẽo nhàm chán như nước trong, cho nên có rất nhiều thứ đối với cậu mà nói cũng chẳng quan trọng gì cả.
Nhưng những ngày gần đây cậu lại luôn nhớ về những ký ức đã lãng quên đó. Cậu vẫn nhớ như in những ngày có gió nhẹ thổi qua mang theo hương bạc hà thoang thoảng, vòng hoa được đan lại giữa những ngón tay của mẹ, bông hồng đẫm sương sớm trong tay Tiểu Ngôn và cả nụ cười nhẹ nhàng mà hắn dành cho cậu. Cậu vẫn luôn cảm thấy bản thân sẽ không bao giờ có thể quên đi được, thế cho nên cũng không thể buông bỏ được…
Nhưng cậu cần phải đưa ra lựa chọn. Úc Bạch nhắm mắt lại rồi ngủ thiếp đi. Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng*, đợi đến khi cậu hoàn thành nhiệm vụ ở hai thế giới này rồi lại nói tiếp. Có lẽ đến lúc đó cậu sẽ có câu trả lời cũng nên.
(*船到桥头自然直: Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng: Là một câu tục ngữ của TQ, ý chỉ dù gặp phải chuyện gì cũng không cần lo lắng, phải giữ được sự bình tĩnh, vì đến một lúc nào đó vấn đề sẽ tự có cách giải quyết của nó.)
Nghĩ đến đây cậu cũng dần bình tĩnh lại, lúc này cậu mới phát hiện tư thế của mình và Mộ Tử Hiên cực kỳ mờ ám. Tên nhóc đó vòng tay ôm chặt lấy eo cậu, còn vùi đầu vào trong ngực của cậu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play