Edit: Dứa đại ca
Mấy người bọn họ nhanh chóng bước ra khỏi khu rừng này. Cách đó không xa là một thành trấn rất lớn. Một số tiểu đệ tử đang ríu rít trò chuyện về thành trấn, bọn họ vui sướng chạy đến phía trước.
Có lẽ do ở sư môn bị kìm hãm đã lâu rồi nên bây giờ được ra ngoài nên bọn họ đều rất thả lỏng. Úc Bạch xoa xoa khuôn mặt của đứa bé trong lòng mình: “Nhóc có muốn đi chơi cùng bọn họ không? Ta sẽ thả nhóc xuống.”
Vân Đoan nghe vậy thì lắc đầu, nó nhẹ giọng nói: “Không cần đâu, đệ muốn ở cùng với ca ca.” Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu của đứa bé ấy, Úc Bạch không nhịn được mà hôn lên trên tóc nó: “Vân thật là ngoan quá đi.”
Được Úc Bạch khen, vành tai của Vân Đoan khẽ run lên, nó vẫn không nhịn được mà vòng tay qua cổ cậu, ngoài cha mẹ ra thì người này vậy mà lại đối xử với nó rất tốt. Không biết tại sao, nhưng khi ôm cậu, cái cảm giác khó chịu trong lòng nó lại dịu xuống, khiến nó luôn muốn đến gần hơn.
Đoàn người tìm một quán trọ để ở. Để tiết kiệm chi phí, hai người ở chung một gian phòng. Lúc này Úc Bạch mới lôi lọ thuốc ra tính bôi thuốc cho đứa bé ấy.
Nhìn vết roi in trên làn da trắng nõn mềm mại đó, Úc Bạch có chút đau lòng sờ lên mặt đứa bé ấy: “Ai mà lại tàn nhẫn như vậy, sao hắn ta có thể làm như vậy với một đứa trẻ còn nhỏ như nhóc vậy chứ?” - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play