Edit: Dứa đại ca

Úc Bạch còn đang ngơ ngác khi bị dịch chuyển trở lại không gian của hệ thống, cậu đưa tay gọi tên Thẩm Hoài nhưng mãi vẫn không nghe thấy giọng nói dịu dàng đó. Cậu chỉ nghe thấy âm thanh giống như bé trai của hệ thống: “Ký chủ, anh đã trở lại rồi.”

Phải mất một lúc lâu Úc Bạch mới nhận ra rằng mình đã quay trở lại không gian này, câu chuyện giữa Thẩm Hoài và cậu giống như chỉ là một giấc mơ bình thường, không gian tối tăm trước mặt này không phải là nhà của cậu và Thẩm Hoài. Thẩm Hoài, đã không còn ở đây nữa rồi.

“Ký chủ, anh có cần giải tỏa tâm trạng không? Cái này là miễn phí đó!” Hệ thống thấy dáng vẻ Úc Bạch như hồn vía lên mây, lập tức đưa ra một cái đề nghị có tình người.

Sắc mặt của Úc Bạch tối sầm lại, cậu dừng một chút rồi mới trả lời: “Không cần, nhưng tôi cần phải nghỉ ngơi một tháng.”

“Được thôi.” Hệ thống vui vẻ trả lời: “Tôi sẽ mở cabin nghỉ ngơi cho ký chủ, xin ký chủ hãy nghỉ ngơi thật tốt nhé!”

Một giây tiếp theo, Úc Bạch đã nằm bên trong cabin nghỉ ngơi, ánh sáng trắng dịu nhẹ bao trùm khắp toàn thân, toàn thân dần ấm áp hơn, cơn mệt mỏi cũng chợt kéo đến, Úc Bạch nhắm mắt lại ngủ thiếp đi.

Khi cậu tỉnh lại lần nữa, mọi mệt mỏi trong cơ thể đều đã được loại bỏ, đầu óc cũng tỉnh táo hơn. Lúc này Úc Bạch mới phát hiện bản thân đang dựa vào một gốc cây, đống lửa trước mặt không ngừng phát ra tiếng lách tách. Một thiếu niên bên cạnh mở đôi mắt còn ngái ngủ ra, mơ mơ màng màng nói: “Đại sư huynh, huynh mau đi ngủ đi, đến lượt đệ cảnh giác rồi.”

Úc Bạch ngoan ngoãn gật đầu, nhắm mắt lại ngủ thiếp đi. Nhưng trong đầu lại đang điên cuồng gào hét gọi hệ thống: “Hệ thống, xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao mày lại dịch chuyển tao đến đây trong khi tao đang ngủ thế hả!” - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -

Hệ thống tỏ ra oan ức: “Ký chủ à, thời gian đã đến rồi. Anh cũng nên bắt đầu nhiệm vụ thôi.”

Úc Bạch tức giận: “Vậy cũng phải để tao thấy rõ tình hình là gì rồi mới đưa tao qua chứ. Lỡ như tao không tỉnh lại rồi bị một kiếm đâm chết thì phải làm sao hả?!”

Hệ thống ra vẻ đắc ý: “Ký chủ xin hãy yên tâm, hệ thống chúng tôi rất lợi hại. Cho dù anh có bị đốt thành tro thì tôi cũng có thể đắp nặn anh lại lần nữa.”

Khóe miệng của Úc Bạch giật giật: “Ha ha, vậy tao còn phải cảm ơn cả nhà mày rồi!” Chết tiệt, ông đây một chút cũng không muốn bị đốt thành tro có được không hả?

Úc Bạch hoàn toàn không muốn đối phó với cái hệ thống đáng sợ này. Cậu mở giao diện của hệ thống ra, tập trung xem thử cốt truyện của thế giới này.

Nhân vật nam chính của thế giới này tên là Vân Lăng Đoan, vốn là tiểu thiếu gia của Vân gia. Không ngờ, khi hắn mới năm tuổi thì bị người ta bắt cóc và trở thành Giáo chủ của Ma giáo, còn phải chịu đựng sự ngược đãi và giày vò của lão Giáo chủ. Mãi cho đến khi hắn trở thành thiếu chủ của Ma giáo, hắn mới tìm được cơ hội trốn thoát. Nhưng Vân gia đã đổi chủ, cha mẹ hắn cũng đã qua đời, thúc thúc nắm quyền Vân gia, nói hắn là người của Ma giáo và cử người truy giết hắn.

Trong lúc tuyệt vọng, hắn chỉ có thể đến tìm bạn thanh mai trúc mã cũng chính là vị hôn thê Hứa Miểu Linh của mình. Hứa Miểu Linh đã giấu hắn ở gần hồ Ánh Nguyệt của Hứa gia, giúp hắn trốn khỏi sự truy sát của đám người và còn nói sẽ rời đi với hắn. Vân Lăng Đoan cảm động và hẹn nàng ta rằng bọn họ sẽ cùng rời đi vào ngày trăng tròn, không ngờ thứ mà Vân Lăng Đoan đợi được lại chính là bị người của Vân Đình Môn truy sát.

Người đứng đầu của Vân Đình Môn tình cờ lại có mối quan hệ tốt với thúc thúc của hắn, như vậy chuyện này chắc chắn có liên quan đến thúc thúc của hắn. Vân Lăng Đoan dùng hết sức lực chạy trở lại Ma giáo, hắn nghĩ rằng Hứa Miểu Linh đã phản bội mình cho nên bắt đầu hắc hóa từ đó. Năm năm sau, lão Giáo chủ phát điên, tẩu hỏa nhập ma mà chết. Vân Lăng Đoan lên nắm quyền, hắn sai các thành viên trong Ma giáo đi giết chết Vân Đình Môn và bắt cóc Hứa Miểu Linh về.

Vân Lăng Đoan từ trong miệng Hứa Miểu Linh biết được việc nàng ta không hề lừa dối Vân Lăng Đoan, mà là trên đường trở về nàng ta đã gặp được đại đệ tử Giang Úc Bạch của Vân Đình Môn. Nàng ta vốn là sư muội của Giang Úc Bạch, dưới những lời sáo rỗng có chủ ý của Giang Úc Bạch, Hứa Miểu Linh đã nói tất cả mọi thứ ngay lập tức và nói ra cả vị trí của Vân Lăng Đoan.

Không ngờ, Giang Úc Bạch lại đánh ngất nàng ta, khi nàng ta tỉnh dậy lần nữa, giang hồ đã ầm ĩ về việc Vân Lăng Đoan vì bị truy đuổi đã trốn về Ma giáo. ( truyện trên app tyt )

Nhưng lúc này Vân Lăng Đoan đã không còn tin tưởng bất kỳ ai nữa, hắn thờ ơ nhìn Hứa Miểu Linh rồi cuối cùng vẫn thả nàng ta đi. Đối với hắn mà nói, Hứa Miểu Linh đã không còn quan trọng nữa rồi.

Lại không ai ngờ được, Giang Úc Bạch dẫn theo đám đệ tử còn lại của Vân Đình Môn cùng tử binh của Vân gia cùng tấn công Ma giáo. Do bị ma công phản phệ, Vân Lăng Đoan gặp bất lợi trong cuộc chiến đấu với Giang Úc Bạch. Vào lúc nguy hiểm, Hứa Miểu Linh đã chặn lại một kiếm chí mạng của Giang Úc Bạch về phía Vân Lăng Đoan rồi chìm vào hôn mê. Giang Úc Bạch bị đám người của Ma giáo bắt được, đưa vào ngục tối và bị tra tấn đến chết. Mà Vân Lăng Đoan cũng dẹp tan trận đấu hỗn loạn đó, giành lại quyền kiểm soát Vân gia và trở thành một sự tồn tạo cao không thể với tới trong giang hồ.

Hứa Miểu Linh cuối cùng cũng tỉnh dậy dưới sự cứu chữa hết sức của Vân Lăng Đoan, nàng ta trải qua một đời ngọt ngào bên cạnh Vân Lăng Đoan.

Sau khi đọc xong, khóe miệng Úc Bạch khẽ co giật, thân thể hiện tại của cậu chính là một nhân vật siêu cấp pháo hôi. Vừa nghĩ đến việc sau này bản thân phải chịu đựng đủ loại tra tấn, vết thương chồng chất, cuối cùng chết vì đau đớn thôi, Úc Bạch đã không nhịn được mà khẽ rùng mình một cái.

Nghĩ về cốt truyện vừa rồi, cậu phát hiện cốt truyện mới chỉ tiến triển được một chút. Nam chính đại nhân vừa mới bị Ma giáo bắt cóc mà cha mẹ của hắn vẫn còn sống, Vân Đình Môn cũng không có quy mô lớn mạnh như sau này. Lần này Giang Úc Bạch chẳng qua cũng chỉ dẫn mấy sư đệ ra ngoài luyện tập mà thôi.

Nghĩ đến việc hiện tại cậu vẫn chưa phải gặp nam chính, Úc Bạch thấy toàn thân thoải mái hẳn, cậu dần chìm vào giấc ngủ từ lúc nào cũng không hay. Trong lúc mơ mơ màng màng lần nữa tỉnh dậy, cậu thấy một vài sư đệ vẫn đang ngủ, trời cũng mới chỉ đến rạng sáng mà thôi. Sư đệ tối qua nói sẽ canh gác lúc này đang dựa đầu vào gốc cây ngủ ngon lành.

Nhìn một đám nhóc con chưa trưởng thành, Úc Bạch thấy không có gì thú vị. Không ngờ lần này cậu vậy mà lại xuyên đến thế giới kiếm hiệp. Cậu cầm kiếm trong tay tùy tiện vung mấy cái, những động tác này thế mà lại được cậu đánh ra trông cực kỳ đẹp. 

“Ký chủ, anh có muốn mua bí tịch võ công và thuốc mỡ không gì địch nổi không? Hiện tại chỉ cần tốn hai nghìn điểm là có thể tiến hành mua bán rồi.” Hệ thống rất biết hiểu ý người khác chợt đi ra, tiện thể làm một cái quảng cáo nho nhỏ.

“Vậy bây giờ tao có bao nhiêu điểm?” Úc Bạch thắc mắc. Sau khi rơi khỏi thế giới trước, cậu cũng không quan tâm đến tài sản của mình nữa.

“Ký chủ, anh có mười nghìn điểm, mua đi, mua đi.” Hệ thống dứt khoát làm nũng.

Sau khi suy nghĩ một lúc, Úc Bạch quyết định mua nó. Bí tịch võ công các loại được trực tiếp truyền vào trong đầu của cậu. Sau một lúc im lặng, Úc Bạch thử hiệu quả, cũng không tệ.

Khi cậu còn đang cảm thấy tự hào, bên tai đột nhiên vang lên tiếng xào xạc, một đứa trẻ khoảng bảy tám tuổi từ trong bụi cây gần đó ngã ra, khuôn mặt nhỏ đầy máu, tay chân thì đầy vết roi. 

Úc Bạch có chút không nỡ, ai lại có thể ra tay nặng như vậy với một đứa trẻ nhỏ như vậy cơ chứ. Cậu đi lên phía trước muốn đỡ đứa trẻ đó dậy, bỗng một con dao găm ấn vào trước ngực cậu: “Ngươi muốn làm gì?”

Úc Bạch nhìn chằm chằm đứa bé đó một lúc, chỉ thấy trong đôi mắt nâu của đứa bé đó rất bình tĩnh, thậm chí không nổi lên chút sóng gió gì. Úc Bạch sâu sắc cảm thấy bản thân còn kém hơn cả một đứa trẻ, tính tình thất thường của cậu lại bộc phát.

Cậu đưa một tay nắm lấy bàn tay cầm dao găm, một tay khác thì ôm lấy đứa bé đó: “Nhóc nói ta muốn làm gì à? Nhóc có thứ gì để ta có thể lợi dụng chứ? Chỉ với bộ dạng hiện tại của nhóc, bắt nhóc về làm nương tử của ta, ta cũng thấy khó coi đó!”

Đứa bé giãy giụa mãnh liệt trong lòng cậu, con dao găm bị Úc Bạch giật ra, cả người đứa bé bị cậu ôm chặt trong lòng. Lúc cậu định mở miệng nói chuyện thì lại ngậm miệng lại, gương mặt nhìn không rõ màu sắc kia lại dần dần đỏ bừng lên.

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play