Edit: Dứa đại ca
Đúng vậy, hai người thật sự ở bên nhau. Úc Bạch nằm gục trên bàn nhớ lại cuộc sống gần đây của hai người. Tóm lại chính là một câu thành ngữ, như hình với bóng.
Chỉ riêng việc hai người tự ngủ ở chính nhà của mình thì những thời gian còn lại họ đều dính với nhau. Hơn nữa vì tay Thẩm Hoài bị thương nên anh thường nhân cơ hội này đưa ra một vài yêu cầu khiến người ta xấu hổ, hôn hôn hay sờ sờ… Cũng đều là chuyện bình thường. Đương nhiên, hai người vẫn chưa làm đến bước cuối cùng. Thẩm Hoài tỏ vẻ anh cũng không biết phải làm sao, nhưng nếu Úc Bạch không đồng ý thì anh cũng không thể làm gì được.
Dưới sự tấn công mãnh liệt của Thẩm Hoài, Úc Bạch càng ngày càng quen với sự tồn tại của anh. Vì thế cậu cứ dần chìm đắm như vậy! Nhưng sao cậu lại luôn có cảm giác bản thân như bị bán đi vậy hả!
Có điều, Úc Bạch lại lén lút nhìn trộm về phía Thẩm Hoài, đôi lông mày thanh tú cùng sự mềm mại giữa đôi môi khiến cậu như mất trí. Một người xinh đẹp lại trung thành như vậy vậy mà lại thuộc về cậu, nghĩ lại thôi cũng thấy thật vui vẻ.
“Sao vậy?” Thẩm Hoài sờ đầu cậu hỏi: “Có chuyện gì mà vui vẻ thế?”
Úc Bạch kiêu ngạo quay đầu đi, nắm lấy tay anh: “Không nói cho cậu biết.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play