Edit: Dứa đại ca
Thẩm Hoài bưng bát đĩa đi ra khỏi phòng bếp, vẻ mặt dịu dàng nhìn cậu: “Ăn cơm thôi.” Úc Bạch im lặng đi tới, cầm đũa bắt đầu ăn.
Trên thực tế, Thẩm Hoài đối với cậu rất tốt, tốt đến mức không có gì để nói. Anh sẽ dịu dàng chăm sóc cậu, nấu ăn cho cậu, thậm chí còn giúp cậu tập trung học những chỗ trọng điểm trước kỳ thi. Ngoại trừ tính chiếm hữu biến thái kia của anh ra thì ở thế giới này, anh là người duy nhất đối xử tốt như vậy với cậu.
Trái tim của Úc Bạch cũng không phải làm bằng sắt đá, cậu chỉ có thể nhắc đi nhắc lại bản thân nhiều lần rằng việc ở cùng với Thẩm Hoài là không đúng. Thẩm Hoài nhìn Úc Bạch hơi nhíu mày và đôi mắt bối rối, anh nhếch khóe miệng lên. Anh cũng không vội, anh tin Úc Bạch rồi sẽ chấp nhận mình.
Ăn cơm xong, Úc Bạch giật giật khóe miệng từ chối yêu cầu cậu ở lại ngủ qua đêm của Thẩm Hoài hay mong muốn được đưa cậu về nhà, cậu bỏ lại bóng dáng cô đơn của Thẩm Hoài rồi chậm rãi tự mình đi về.
Đùa chắc, sao cậu dám ở lại ngủ qua đêm vào thời điểm này để Thẩm Hoài có cơ hội đến gần cơ chứ? Nếu anh nhân cơ hội tiến sâu hơn thì làm sao bây giờ? Ở thời điểm nhạy cảm như này, chỉ cần cậu không cẩn thận chút rồi dần chìm đắm thì biết làm sao?
Ở chung với Thẩm Hoài lâu như vậy, cậu cũng có chút hiểu được tính cách của anh. Trái tim anh lạnh lẽo, anh có thể phá hủy đi những thứ không quan trọng với mình, trong xương cốt tràn đầy ác ý đối với thế giới này. Tính chiếm hữu rất mạnh, không chiếm được thì thà phá hủy còn hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT