Edit: Dứa đại ca
Úc Bạch bị ánh mắt hờ hững đó của hắn nhìn chằm chằm khiến đáy lòng cũng giật thót, nhưng trên mặt vẫn không có biểu cảm gì, ngay cả giọng điệu cũng lạnh nhạt: “Anh còn muốn nghe câu trả lời nào khiến mình hài lòng từ trong miệng tôi nữa? Chẳng lẽ anh thật sự giống như những gì mà người này nói, yêu đến mức không thể buông tay tôi được?”
Hừ, ngay cả nam phụ cũng dám chạy đến trước mặt cậu để cướp đất diễn, thật sự không chịu nổi được mà. Sao cậu lại gặp phải người đàn ông này cơ chứ? Ngay lần đầu tiên đã bị người ta trói lại như thú cưng còn bị người khác nhìn thấy nữa chứ, đúng là khiến cậu vô cùng xấu hổ. Lúc trước khi cậu vẫn còn là đại thiếu gia của nhà họ Úc, ngay cả khi bị đuổi ra khỏi nhà thì cậu cũng chưa từng nhếch nhác như thế nào. 
Cho dù gặp phải nghịch cảnh thì bản tính kiêu ngạo trong cậu cũng chưa bao giờ bị bẻ gãy, nhưng vừa đi đến nơi đây đã bị người khác tàn nhẫm giẫm xuống mặt đất, cậu không phải là người sẽ chịu đựng những chuyện đó.
Dù cậu có ở đâu đi chăng nữa thì cậu cũng có thể sống tốt, bây giờ lại bị người ta đẩy vào tình thế khó coi như vậy, điều này khiến cậu không thể kiềm chế được sự bạo lực trong lòng. Cho nên mới dứt khoát dùng lời nói để đâm đối phương một nhát, nếu cậu đã không vui thì cứ làm cho người ta cũng khó chịu luôn đi. 
“Đi ra ngoài.” Ngoài dự đoán, Trọng Lưu lại không hề có vẻ gì là tức giận mà lại đặt đồ ăn lên trên bàn ở bên cạnh rồi lạnh lùng nói với người đàn ông kia.
Người đó vẫn cứng đầu đứng đó không chịu nhúc nhích dù chỉ một bước chân. Trọng Lưu lạnh lùng liếc nhìn cậu ta, đôi mắt nâu nhạt màu cuối cùng cũng lộ ra chút cảm xúc, mang theo sự tức giận không rõ: “A Phong, đừng để anh nói lại lần thứ hai.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play