Edit: Dứa đại ca
Trên cổ chợt lạnh buốt, Úc Bạch khó chịu cử động bả vai nhưng lại bị người đó giữ chặt lại. Ngón tay lạnh lẽo của hắn lướt qua mặt cậu giống như quàng thứ gì đó vào cổ của cậu vậy. Úc Bạch đột nhiên sợ hãi, thứ đó hình như là một cái vòng cổ, hắn đang coi cậu là gì vậy chứ!
“Ngoan nhé, đừng nghĩ tới việc chạy trốn, có lẽ tôi phải trói em lại như vậy thì em mới không chạy trốn được.” Giọng nói của hắn dịu dàng nhưng lại khiến Úc Bạch không rét mà run: “Em nên hiểu rõ, em mãi mãi không thể trốn thoát khỏi tôi.”
Ngón tay của cậu được người khẽ xoa nhẹ, rồi sau đó được hôn lên, Úc Bạch quay mặt đi, không muốn cảm nhận hơi thở của người này. Người này lại không để ý: “Em nói thử xem, nếu như anh biến em thành một tác phẩm điêu khắc trên băng, vậy có phải em sẽ không phản bội tôi nữa, có phải sẽ mãi mãi thuộc về tôi đúng không?”
Điêu khắc trên băng? Úc Bạch chỉ vừa mới nghĩ đến cảnh mình bị đông cứng trong băng lập tức đã thấy lạnh thấu xương. Cậu cố gắng giữ cho giọng điệu của mình thật bình tĩnh, như đồ ăn sắp lên thớt còn giãy giụa mở miệng: “Đừng, đừng làm như vậy.”
Giọng điệu có chút yếu ớt, còn mang theo chút đáng thương, dáng vẻ yếu đuối dễ bắt nạt như thế như làm hài lòng người đàn ông, ngón tay của hắn luồn qua mái tóc của Úc Bạch, giống như đang an ủi một con thú cưng đang sợ hãi: “Chỉ cần em ngoan ngoãn thì tôi sẽ không chạm vào em. Đừng lo lắng.”
Nói xong, hắn đặt Úc Bạch lên giường rồi đứng dậy rời đi. Lúc chuẩn bị rời đi chợt Úc Bạch vươn tay ra giữ chặt hắn lại, giọng nói mang theo chút tức giận: “Quần của tôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT