Trời chiều ngả về phía tây, trước cửa tiệm thuốc.
Năm tiếng ba mươi hai phút sau khi Thời Cẩn rời đi, trong lòng Cố Thanh phát ra tiếng gào thét thứ mười ba: Rốt cuộc bao giờ Thời Cẩn mới trở về!
Đứa bé hôm qua Thời Cẩn mang về vừa khóc vừa quấy, cậu ta lại không biết dỗ, đành phải ngồi xổm trước cửa chờ đợi, cứ chờ rồi chờ, lại chờ được một vị khách không mời mà đến.
Khách đến là một người đàn ông, tiêu pha rất hào phóng –— còn chưa chữa trị, vừa ngồi xuống đã cho ba mươi tinh tệ, có thể xưng là khách sộp.
Toàn thân người đàn ông này đều bị áo choàng đen che lại, đầu cũng không lộ ra, động tác ngồi xuống rất chậm, tiếng nói cũng rất khàn: “Tôi nghe nói, A Miêu ở nơi này của các anh cứu cô bé kia đi.”
Cố Thanh ngồi trên băng ghế nhỏ mà bình thường Thời Cẩn hay ngồi, đang đếm tinh tệ, nghe vậy hờ hững gật đầu: "Đúng là có chuyện như vậy."
Đứa bé kia vừa khóc mệt rồi ngủ, đoán chừng lát nữa tỉnh dậy lại khóc tiếp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT