Thời Cẩn hoàn toàn không hiểu mấy điểm mẫn cảm kỳ quái này của Phong Cữu, nhưng điều này cũng không trở ngại việc Thời Cẩn giở trò lưu manh. 
"Tránh gì chứ?" Thời Cẩn ngồi xổm trên mặt đất, chọc chọc vào đùi anh, từ cơ bắp đến xương cốt trên chân của Phong Cữu đều cứng rắn, còn thô to gấp đôi Thời Cẩn, đầu ngón tay cậu vừa chọc vào, Phong Cữu lập tức run lên. 
Giống như mở công tắc rung nào đó, sau khi run rồi cũng không nói chuyện, không né tránh, cứ nằm yên ở nơi đó, trên mặt không có biểu cảm gì, nhưng từ vành tai đến cần cổ đều đã đỏ lựng. 
Trên mặt viết bảy chữ to đùng: Cậu muốn làm gì tôi thì làm.
Thời Cần tỏ vẻ đáng tiếc liếc nhìn xung quanh.
Cái nơi rách nát này! Cậu nghĩ.
"Tìm được phòng điều khiển tổng chưa?" Thời Cẩn ngồi xếp bằng trên mặt đất, miễn cưỡng đè nén suy nghĩ rác rưởi trong đầu xuống, nói chuyện nghiêm chỉnh với Phong Cữu. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play