Mũi của Phong Cữu bị đầu ngón tay của cậu gõ một cái, anh giống như bị lửa đốt, bỗng nghiêng đầu nhìn về phía Thời Cẩn.
Ngón tay của Thời Cẩn còn chưa kịp rút về, khi cậu gõ lên cũng không nghĩ nhiều, bị phát hiện cũng không chột dạ, trái lại còn nở nụ cười với Phong Cữu.
Phong Cữu bị tiếng cười của cậu làm cho lâng lâng, khi cởi dây thừng, làm ba lần cũng chưa cởi được, mà sau khi cởi được thì lập tức quay đầu rời đi, sợ Thời Cẩn đuổi theo gõ tiếp.
Thời Cẩn không nhịn được bật cười, trước kia cậu không hiểu rõ, bây giờ mới biết Phong Cữu cũng thẹn thùng, hệt như con gái vậy.
Ở mặt này Thời Cẩn lão luyện hơn Phong Cữu nhiều, lúc ấy cậu dùng không ít mánh khóe lên người Thẩm Tùy Phong, nhưng đều vô dụng cậu vẫn cho rằng những cách đó không dùng được, bây giờ dùng lên trên người Phong Cữu thì lần nào trúng lần ấy, vậy mới biết không phải là những cách đó không dùng được, mà là cậu dùng không đúng người. 
"Toàn thể đóng trại, đổi một nhóm người khác xuống dưới tại một vị trí khác." Sau khi đội trường Lưu cởi dây thừng ra, lại thấy Thời Cẩn ngây ngốc đứng cười, tiện tay vỗ một cái lên lưng Thời Cẩn: "Còn đứng ở đây làm gì, đi nghỉ ngơi." 
Thời Cẩn hoàn hồn, vội vàng cởi dây thừng ra rồi đi đến lều vải ở khu nghỉ ngơi ngồi xuống một lát. Khi bọn họ đi xuống khe nứt, người ở bên trên đã xây dựng một căn cứ tạm thời dùng để nghỉ ngơi. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play