Thật ra phía sau Thời Cẩn còn kèm theo câu 'sao anh cứ luôn đụng vào mũi người khác vậy, nhưng cậu còn chưa kịp nói ra thì Phong Cữu đã bật dậy rồi.
Động tác của anh nhanh nhẹn giống như có người nào ở sau lưng truy đuổi, vậy mà khi nhảy dựng lên lao đi còn mang theo gió, khi cơn gió này đập vào mặt Thời Cẩn, còn khiến cậu hơi nheo mắt lại.
Chỉ trong nửa giây Phong Cữu đã chạy ra xa, bởi vì bị thương nên động tác không được lưu loát, tư thế trông như sắp lộn nhào ra đất.
"Chỉnh đốn đội ngũ." Đội trưởng Lưu không cho Thời Cẩn thời gian nghi ngờ Phong Cữu đang làm gì, giây trước Phong Cữu vừa chạy đi, giây sau anh ta cũng đứng dậy, cần lập tức mang theo mọi người trở về nơi trú đóng.
“Chúng ta nhất định phải chuyển dời doanh trại ngay trong đêm.”
Thiêu hủy nhiên liệu của Xà Thất, trong giọng nói của đội trưởng Lưu mang theo mây phần ý nghĩ đập nổi dìm thuyền: "Bây giờ bọn họ không có nhiên liệu, chỉ có thể tới tìm chúng ta, tiếp đó, chúng ta cần liên tục đánh du kích."
Thời Cẩn cũng đứng dậy theo, vừa rồi vết thương trên chân cậu sâu vào tận xương, được chính mình chữa trị, bây giờ đã kết vảy máu rồi, mặc dù đi lại vẫn hơi nhói đau, nhưng cũng không ảnh hưởng tới tốc độ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT