Thời Cẩn đã hơi không nhận ra Thời Dược rồi. 
Mặc dù trước đây Thời Dược không có tinh thần lực, nhưng vẫn luôn được người nhà họ Thời nuôi trong mật ngọt, nuôi thành một người cao ngạo khí phái, khiến người ta vừa liếc một cái là biết cậu ta là một thiếu gia sống an nhàn sung sướng, không nói đến có bao nhiêu tài năng xuất chúng, nhưng khi ở trong đám đông cũng coi như bắt mắt. 
Nhưng bây giờ, cái người bị Xà Thất kéo theo kia mặc áo tù cũ nát, chân không đi giầy, cánh tay dính máu, cũng không người nào xử lý cho cậu ta, đã kết thành một lớp vảy máu dày, đầu tóc rồi bời, xanh xao vàng vọt, thoạt nhìn giống như nạn dân chạy nạn đã đói khát nửa tháng, khóe mắt đuôi mày đều vương đầy hoảng sợ đau buồn.
Khi bỗng nhiên nhìn thấy Thẩm Tùy Phong, trong mắt Thời Dược lóe ra ánh sáng, cậu ta muốn chạy tới, nhưng bị Xà Thất kéo lại.
Dường như lúc này cậu ta mới nhớ ra tình cảnh của mình, sợ hãi rũ cổ xuống, chỉ là đôi mắt ướt nhẹp tựa như nai con vẫn tội nghiệp nhìn Thẩm Tùy Phong, từ xa, Thẩm Tùy Phong cũng có thể nhìn thấy bờ môi cậu ta nhúc nhích. 
Mặc dù không nghe thấy âm thanh, nhưng Thẩm Tùy Phong biết cậu ta đang gọi 'anh Tùy Phong'. Trong lòng Thẩm Tùy Phong đau nhói. 
Từ nhỏ anh ta yêu thương Thời Dược như em trai ruột thịt, Thời Dược làm sai cái gì, anh ta đều theo thói quen bào chữa cho Thời Dược.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play