Khi Thời Cẩn kéo sói về ký túc xá, giày dưới chân đã mấy lần đạp vào chân sói. Con sói này vô cùng quấn người, đi trên đường mà bốn móng vuốt hận không thể dán lên trên người Thời Cẩn, thi thoảng Thời Cẩn
không để ý sẽ bất chợt giẫm lên nó, sau khi nó bị giẫm sẽ lắc lắc cái đầu to làm nũng, nhưng dù vậy vẫn không nhớ lâu, sau đó lại đưa móng vuốt xuống dưới lòng bàn chân Thời Cẩn.
Nếu nó chỉ lớn bằng bàn tay, đoán chừng sẽ nhét chính mình vào trong quần áo Thời Cẩn, mỗi ngày làm đồ trang sức treo trên người Thời Cẩn.
Lúc Thời Cẩn xuống lầu chỉ lo chơi đùa với sói, quên bằng mất Thẩm Tùy Phong và Phong Cữu, đợi ra khỏi bộ Dược Tề rồi mới nhận ra hai người bọn họ không đuổi theo.
Cậu cũng không để bụng lắm, chỉ đứng tại chỗ chờ đợi, bị sói quấn quá, bèn thả hươu con ra, đ hươu con chơi với sói.
Chuyển hướng rắc rối, đại khái chính là như vậy. Đợi tới khi Phong Cữu đi ra khỏi bộ Dược Tề, đã nhìn thấy cảnh tượng như vậy.
Thời Cẩn lười biếng dựa lên trên tường, sói chơi đùa với hươu, cái đầu to rủ xuống ủi ủi hươu con, hươu con ra sức chạy loạn, nhưng thi thoảng vẫn bị sói ta ủi ngã ngửa trên mặt đất, ánh mắt Thời Cẩn dõi theo sói và hươu, nhìn chốc lát, ánh mắt lại chuyển lên trên người Phong Cữu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT