"Đợi đã!" Một tiếng rống gấp rút từ phía sau truyền đến, Thời Cẩn nhìn thấy Thẩm Tùy Phong nhếch nhác vô cùng. Vậy mà Thẩm Tùy Phong thật sự đuổi theo Phong Cữu đến nơi này. 
Dường như Thẩm Tùy Phong bị thương rất nghiêm trọng, hành động có chút chậm chạp, anh ta che ngực thở hổn hển, giọng điệu mang theo nôn nóng: “Cách anh ta xa một chút, anh ta bạo động rồi, bất cứ lúc nào cũng có thể tổn thương đến cậu.”
Đương nhiên Thời Cẩn biết điều này. Cậu không phải lần đầu tiên nhìn thấy Phong Cữu bạo động, trong rừng rậm ở đời trước, cậu sớm đã từng thấy Phong Cữu bạo động, so với Phòng Cữu bạo động mà điên cuồng chém giết người cảm nhiêm khi đó, Phong Cữu bây giờ chỉ là một con cừu non ngoan hiền. 
"Tôi biết." Thời Cẩn quỳ trên mặt đất, vừa tiếp tục lấy thuốc tiêm ra vừa hỏi: “Bây giờ đã liên lạc được với người trên mặt đất chưa, những người khác trong đội ngũ sao rồi, những thợ săn di tích kia thế nào?”
Cho dù là lúc nào, tiếng nói của Thời Cần luôn là nhẹ nhàng bình tĩnh, cho dù dưới tình huống nguy cấp lúc này cũng vậy, cậu nửa quỳ ở nơi đó, mắt cá chân và cằng chân đều gập xuống, mông eo tạo thành một đường cong xinh đẹp, vòng eo cậu nhỏ gọn săn chắc, khi quỳ xuống sống lưng vẫn thắng tắp, vì gỡ bọc nhỏ trước ngực mà cậu kéo áo tác chiến lên đến lồng ngực, ánh huỳnh quang chiếu vào, làn da bên trong trắng tựa như ngọc, tỏa ra ánh sáng dìu dịu. 
Xung quanh là động băng màu xanh lam tĩnh mịch, ánh huỳnh quang lóe sáng, Thời Cẩn ngồi quỳ ở nơi đó, ưu nhã tĩnh mịch giống như tinh linh. Mà dường như Thời Cẩn hoàn toàn không nhận ra được điều đó, toàn bộ sự chú ý của cậu đều dồn lên trên người Phong Cữu, động tác nhẹ nhàng giống như đang đối xử với một đứa nhỏ. 
Hình ảnh này cũng chói mắt quá rồi. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play