Tay Thời Dược khẽ run, triệu hoán ra tinh thần thể của mình. Động băng quá lạnh, tinh thần thể của cậu ta co rúm lại, run lẩy bẩy trong lòng bàn tay cậu ta, trong đầu cậu ta đang đấu tranh dữ dội.
Cậu ta không muốn giết Thời Cẩn, cậu ta không quen với việc đổ máu giống như những chiến sĩ tác chiến bên ngoài, cậu ta chưa từng giết ai cả, cậu ta chỉ muốn bình yên sống tiếp giống như mười tám năm qua, nhưng Thời Cẩn lại cứ muốn ép buộc cậu ta, ép sát từng bước, ép đến mức cậu ta không còn chỗ lui.
Tiếng vỗ cánh nhỏ xíu vang lên, cảm nhận được ý chí mãnh liệt của chủ nhân, dơi sóng âm chú ý đến bóng người nằm dưới mặt đất trong hang ngầm tối tăm. Nhưng ngay trước khi sóng âm truyền đến, một cánh tay chợt bắt lấy eo Thời Cẩn, trực tiếp kéo cả người Thời Cẩn về phía mình, ống thuốc tiêm màu ngà sữa được đâm vào cổ, một liều thuốc khôi phục được đưa vào người Thời Cẩn.
Một tay Phong Cữu ôm eo Thời Cẩn, lảo đảo đứng dậy, sau đó cởi chiếc mũ giáp chẳng chịt vết nứt như mạng nhện của mình xuống, đội lên trên đầu Thời Cẩn.
Vừa cởi mũ giáp xuống, bằng mắt thường cũng có thể thấy được máu tươi trên mặt Phong Cữu đông lại, nhiệt độ -70°C cực thấp khiến bước chân Phong Cữu chậm chạp, động tác cứng ngắc, khi anh thở dốc, những luồng sương trắng nương theo hơi thở phun ra ngoài.
Phong Cữu vốn rất cao, khi kéo Thời Cẩn lên còn khiến mũi chân Thời Cẩn không chạm đất, lơ lửng giữa không trung, Phong Cữu loạng choạng bước đi, mũi chân Thời Cẩn khẽ lắc lư.
"Anh muốn dẫn cậu ấy đi đâu!" Thẩm Tùy Phong khẽ quát một tiếng: "Chúng ta cần ở yên tại chỗ chờ cứu viện, đề Thời Cẩn được chữa trị."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT