11.
Cả nhà chúng ta đều là người miệng cứng tim mềm (3)
Cha ta bảo thủ, mẹ ta hẹp hòi, huynh trưởng của ta không học vấn không nghề nghiệp.
Đều coi việc sống vui vẻ là trên hết.
Cho nên từ trước đến nay chỉ tích cóp được có chút tiền, trước khi tiến cung cha và mọi người đều có vẻ mặt đau khổ, đi đi lại lại trước cửa phòng của ta, cuối cùng lại ngóng nhìn ánh nến trong phòng chập chờn mà nhẹ giọng kêu con gái.
Mẹ ta lấy hết tiền tiết kiệm trong hòm ra, đặt mua cho ta một chút trang sức, còn có một cái vòng tay là chiếc vòng mà gia đình đã cho khi mẹ gả chồng, đã truyền qua nhiều thế hệ, cũng coi như là một kỷ vật, mẹ nói lần này ta cũng coi như gả chồng.
Hai ca ca kia của ta thật sự là không nên thân, trước khi ta rời nhà mới từ ngõ pháo hoa (4) lưu luyến trở về, một người đầy mùi rượu , một người đôi mắt đỏ bừng, liếc mắt ta một cái đầy hoang mang: “Con nhóc xấu xí, mới bằng ấy tuổi đã ra cửa rồi.”
Vào cung làm phi, bay lên cành cao làm phượng hoàng là chuyện tốt, mà đám người trong nhà chúng ta đều có vẻ mặt đưa đám, đều cảm thấy là ta đi chịu chết.
Tuy bọn họ có rất nhiều khuyết điểm, nhưng ta biết bọn họ yêu ta.
Chỉ tiếc là, ta không có cách nào nói cho hoàng đế, nói ra thì không phải là người trong nhà không thích vị con rể này hay sao?
“Chuyện tốt thì trong một chốc không nghĩ ra, nhưng họ đều là người tốt.”
Ta nói vậy với Hoàng Đế.
Hoàng Đế sửng sốt một chút, nhìn thẳng vào ta, quả thật, cũng chỉ có ta ở tuổi này mới có thể thẳng thắn mà nói bọn họ đều là người tốt.
Trên đời này không bao giờ có chuyện không phải xấu thì là tốt (5)
“Vậy cũng không tệ.” Hắn cười nói.
Tay của Hoàng Đế từng chút từng chút một mà luồn theo tóc dài của ta, thoải mái giống như là đang vuốt mèo, thoải mái đến nỗi ta không muốn nói gì mà chỉ muốn ngủ.
Phải biết rằng ngày thường ta ngủ từ rất sớm, hôm nay chỉ vì nói chuyện cùng Hoàng Đế mà cố gắng tỉnh táo.
Đôi mắt của ta chậm rãi khép lại, hưởng thụ ổ chăn cùng lò than, còn có sự thoải mái mà nhiệt độ của cơ thể Hoàng Đế mang lại.
Trước khi ý thức mơ hồ, ta nhớ tới một chuyện, nắm chặt vạt áo của Hoàng Đế, trầm trầm hỏi: “Hoàng Thượng, ngày mai ta còn có thể tới không?”
Hoàng Đế cũng nằm xuống theo, tay ôm lấy đầu, trong mơ màng ta cảm thấy có một ánh mắt trên mặt ta băn khoăn, hoàng đế dịu dàng hỏi: “Ngươi muốn cùng trẫm?”
Rõ ràng là nhu tình mật ý, ta nghe lại không thấy chút ấm áp nào.
Nhưng ta mệt quá, không có cách nào nghĩ ra lời nói dối, chỉ có thể nói đứt quãng: “Chỉ là… nơi này của ngài ấm áp… Mùa đông lạnh quá!”
Sau đó ta nhận ra gì đó nên trốn vào hắc ám, mơ hồ cảm thấy có người ôm lấy ta, hỏi: “Ngươi tên là gì?”
12.
Đồ khốn, chúng ta đã nằm trên cùng một cái giường, ngay cả tên của ta hắn cũng không biết.
Chung quy là trao sai người rồi.
Ngay cả đến thanh lâu đi ngủ cũng phải biết cô nương đó tên là gì chứ.
Ta tức giận đến nỗi chút nữa tỉnh giấc.
13.
Hôm sau, khi ta tỉnh lại thì Hoàng đế đã thức dậy, nói hôm nay ta không cần đến thỉnh an hoàng hậu, bảo ta ngủ thoải mái.
Mà ta cũng ngủ dậy muộn, không có ai gọi ta, quả nhiên không để ý thời gian.
Một tiểu thái giám mang cho ta một mâm quýt, nói là Hoàng Thượng thưởng cho ta.
Ta nhớ lại ngày hôm qua cũng thuận miệng nhắc tới, người trong nhà gọi ta là Tiểu Quất Nhi, các ca ca thì không như vậy, chế mấy tên hài hước, gọi ta lúc thì là Tiểu Câu, khi thì là Tiểu Mã.
Đã nói đến mức này rồi, hôm qua hắn còn hỏi tên ta là gì, đúng là có chút ngu dốt.
Ta tên là Tần Kết, ngày ta sinh ra, mẹ ta mơ thấy một chùm hoa Cát Cánh, chỉ là Tần Kết, lấy âm của hoa Cát Cánh nghe không hay, nên lấy âm Quất. (6)
Hoa cát cánh cao quý trang nhã, mặc dù bình thường nhưng lại khác thường, tư thế thanh cao, có hình dáng cao quý, dễ nuôi, có thể chịu nóng có thể chịu lạnh.
Mẹ nói, Tiểu Quất Nhi, tuy nhà ta không phải là nhà giàu có, nhưng con cũng nên có một mệnh số không tầm thường, con chính là hoa nở mà sinh.
Đáng tiếc là ta không cao quý cũng không trang nhã, mà giống một người lưu manh sa cơ thất thế, cho nên mẹ mới sửa lại khẩu âm, người nói ta bôi nhọ đóa hoa kia.
______
(3) Trong nguyên tác là miệng dao găm tâm đậu hũ, mình chuyển ngữ thành miệng cứng tim mềm, còn có thành ngữ trong tiếng Việt tương đương là khẩu xà tâm phật, nhưng vì không thích thành ngữ này nên mình không có dùng ;))
(4) Ý là nơi trăng hoa
(5) Nguyên bản là “phi hắc tức bạch” - nghĩa là không phải đen thì là trắng, ý của câu này có nghĩa là cuộc đời nó phức tạp hơn chỉ có đen và trắng nhiều, chỉ có trẻ con mới nghĩ một cách ngây thơ như vậy.
(6) Tên của nữ chính là Tần Kết 秦桔, , xuất phát từ giấc mơ của mẹ là hoa Cát Cánh 桔梗花, nhưng âm đó khi đọc ra nghe không hay, nên lấy tên ở nhà là Quất 橘 cho dễ đọc. Từ Kết 桔 có hai cách đọc, khi đọc là [jié] thì là hoa cát cánh, khi đọc là [jú] nghĩa là quất, mọi người có thể hiểu như vậy.