2.

Tôi chống cằm bằng một tay, tựa người vào lan can nhìn Tạ Uẩn ở dưới lầu đang sốt ruột mà gãi đầu.

Ánh đèn vàng ấm áp chiếu lên một bên sườn mặt hoàn hảo của cậu ấy, nó đẹp đến mức khó mà tưởng tượng được.

Thật ra lúc đầu, chính tôi là người đã tiếp cận Tạ Uẩn.

Nhưng tôi không ngờ, cậu ấy là người dễ dàng bị cưa đổ như vậy.

Vào ngày khai giảng đón chào các tân sinh viên, tôi - với tư cách là đàn chị năm hai đại học đã cố tình chọn Tạ Uẩn là người để mình hướng dẫn.

Bởi vì dưới chiếc mũ lưỡi trai được đè thấp xuống và sau lớp khẩu trang kia, tôi dường như cảm nhận được vẻ đẹp trai tuyệt vời của cậu ấy.

Khi chúng tôi đi ngang qua căn tin, tôi đã mua nước cho cậu ấy cũng chỉ vì muốn nhìn thấy được khuôn mặt đó.

Đúng như những gì mà tôi dự đoán, cậu ấy đẹp trai đến mức khiến cho tôi muốn đưa cậu ấy về nhà mà giấu đi.

Có lẽ, cậu ấy cảm thấy ngượng ngùng trước ánh nhìn của tôi, nên khuôn mặt chợt đỏ bừng đến tận mang tai, sau đó lấy điện thoại ra, nhỏ giọng hỏi.

“Đàn chị, có thể thêm Wechat được không?”

Tôi sững sờ tại chỗ.

Cái gì cơ?

Đây không phải là song hướng đơn phương nhau à?

Cho đến khi cậu ấy bổ sung thêm một câu: “Để tôi trả tiề//n nước cho chị.”

Trái tim tôi khi đó chợt vỡ tan mất rồi.

Nhưng không sao hết, kỹ năng tán tỉnh của tôi rất đỉnh.

Sau khi thêm Wechat, chúng tôi sẽ trò chuyện vài câu với nhau vào mỗi ngày, và tình trạng này đã kéo dài đến tận bây giờ.

Trên thế giới này, sự mập mờ chính là điều thú vị nhất.

Tôi rất thích nhìn dáng vẻ âm thầm ghen tuông của cậu ấy mà không dám nói điều gì.

Lúc đó trông cậu ấy đáng yêu muốn chec.

Sau khi thoát ra khỏi những suy nghĩ kia, tôi nở nụ cười một cách vui vẻ, phá vỡ sự im lặng ở bên kia đầu dây.

“Gió lớn lắm, cậu mau quay về kí túc xá đi, cẩn thận bị cảm nhé.”

“Được, tôi cũng đang định về đây.”

Tạ Uẩn hơi nhúc nhích chân nhưng lại không đi, mà cậu ấy ngồi xuống chiếc ghế đá bên cạnh mình, hơi khom người xuống, áp sát tai vào điện thoại rồi châm một điếu thuốc.

Những đốm lửa đỏ rực nhấp nháy trong bóng tối.

Cậu ấy chống cánh tay dài của mình lên đầu gối một cách lười biếng.

Tôi sững sờ nhìn cậu ấy, không ngờ một chàng trai ngoan như cậu ấy còn có bộ mặt này.

Cũng vì điều này, nó làm cho tôi nhớ đến hình tượng trong sáng, vô hại mà cậu xây dựng trước mặt tôi, là một người không hút thuốc, không uống rượu, không đi bar.

Cho nên tôi đã quyết định hù cậu ấy một chút.

Vì vậy, tôi đã cố ý hỏi cậu ấy: “Hình như tôi nghe thấy tiếng bật lửa, cậu đang hút thuốc à?”

Tạ Uẩn hoảng hốt, bàn tay run lên nên làm cho điếu thuốc trong tay mình bị rơi xuống đất, rồi vội vàng dùng chân để dập tắt điếu thuốc.

Sau đó, cậu ấy lấy trong túi ra một tờ khăn giấy để bọc điếu thuốc lại rồi ném vào thùng rác và giải thích với tôi.

“Tôi không có hút thuốc, vừa rồi có người đi ngang qua, đúng lúc người đó đang châm thuốc mà thôi.”

Tôi lạnh lùng nói: “Tạ Uẩn, tôi không thích những người nói dối.”

Chỉ trong chớp mắt, Tạ Uẩn dường như nhận ra có điều gì đó không đúng nên lập tức ngẩng đầu lên nhìn về phía tôi.

Vào khoảnh khắc bốn mắt chạm nhau, trái tim cậu ấy đột ngột bỏ lỡ một nhịp. Tay chân trở nên luống cuống, hoảng hốt nói lời xin lỗi với tôi.

“Xin lỗi, tôi không cố ý lừa gạt chị , tôi sẽ bỏ hút thuốc mà.”

Tôi cụp mắt xuống nhìn cậu ấy, giọng nói lạnh nhạt vang lên: “Ừ, hút thuốc có hại đến sức khỏe lắm, cậu bỏ hút thuốc đi.”

Cậu nhóc này, còn trẻ mà đã hút thuốc rồi.

Chẳng ngoan ngoãn gì hết cả.

Tôi vẫy vẫy tay nói: “Cậu mau về đi thôi, sắp tắt đèn rồi.”

Tạ Uẩn ngẩng đầu lên nhìn tôi với ánh mắt mong chờ: “Chị giận tôi à?”

Tôi khó hiểu nên quay đầu lại nhìn cậu ấy: “Không có, tôi giận làm gì? Cậu thích hút thuốc, tôi cũng không thể cấm cản được, chỉ là tôi không thích bị người khác lừa gạt mà thôi.”

Sau khi Tạ Uẩn nghe xong, cậu ấy cảm thấy khó chịu trong lòng.

Chị ấy có thể cấm cản cậu ấy được mà.

Cậu ấy muốn được chị ấy quản thúc.

Nhưng tại sao chị ấy lại không quản thúc cậu ấy?

“Đàn chị.”

Trong lúc tôi đang định xoay người quay về phòng thì cậu ấy gọi tôi lại và hỏi.

“Chị với người kia, ý tôi là người chị thích, hai người đã chính thức hẹn hò với nhau chưa?”

Tôi cười thầm trong lòng, nhưng bề ngoài vẫn cố gắng tỏ ra vẻ bình tĩnh rồi lắc đầu nói: “Chưa.”

Tạ Uẩn mím chặt môi mình lại, nói bóng gió với tôi: “Đàn chị, không có người đàn ông nào tốt hết cả.”

Những lời mà cậu ấy nói, chẳng khác nào đang tự mắng bản thân mình.

Tôi khó khăn lắm mới nhịn cười được, sau đó lại giả vờ không hiểu mà hỏi lại cậu ấy: “Ý cậu là gì?”

Tạ Uẩn ngập ngừng một lúc, rồi chăm chú nhìn tôi giải thích.

“Ý tôi là chị đừng hôn đàn ông. Hơn nữa, việc hôn môi dễ bị thiếu oxy, nó sẽ làm cho đầu óc của mình trở nên trống rỗng, sau đó là rối tinh rối mù, thậm chí còn ảnh hưởng đến trí nhớ nữa.”

Tôi càng nghe càng cảm thấy không đúng, nên hỏi cậu với sự nghi ngờ.

“Sao cậu biết rõ vậy? Cậu từng hôn rồi à?”

“Chưa…chưa từng…”

Tạ Uẩn theo bản năng muốn phủ nhận, nhưng khi nhớ lại việc tôi không thích người khác nói dối nên cậu ấy lập tức sửa lại lời.

“Hôn…từng hôn một lần…”

Tôi mở to hai mắt một cách kinh ngạc: “Khi nào vậy? Là nam hay nữ?”

Trời ơi, nụ hôn đầu của bạn trai tương lai của tôi không còn nữa rồi!

Dường như Tạ Uẩn đang nhớ lại điều gì đó, giọng nói của cậu ta trở nên ngọt ngào như mật.

“Đó là một cô gái rất xinh đẹp, chuyện đó được xảy ra vào ngày sinh nhật thứ 18 của tôi…”

Cậu ấy có vẻ còn muốn nói tiếp, nhưng tôi thì không muốn nghe nữa.

Tôi - một cô gái thích đọc sách và đã bị đầu độc một cách nghiêm trọng bởi những cuốn tiểu thuyết, cho nên tôi có thói sạch sẽ trong chuyện tình cảm.

Chỉ trong một giây, tôi dường như cảm thấy mình không còn thích cậu ấy nhiều nữa.

“Đừng nói nữa, ngủ ngon.”

Tôi ngắt lời cậu ấy, sau đó lập tức cúp điện thoại.

Sau khi trở về phòng, tôi nằm vật ra giườ//ng, muốn phát điên lên.

Phải làm sao bây giờ?

Tôi không nỡ bỏ rơi chú chó nhỏ đó, nhưng lại không muốn nó nữa, tôi cảm giác như chú chó trắng nhỏ giờ đây đã trở thành chú chó đen nhỏ, bẩn bẩn.

Lúc này, Tạ Uẩn không biết tại sao tôi lại đột ngột thay đổi như vậy.

Cậu ấy đã gọi lại rất nhiều lần nhưng không thấy ai bắt máy.

Nếu là trước đây, cậu ấy có thể tự suy diễn rằng tôi đang ghen.

Nhưng vừa rồi tôi đã nói với cậu ấy rằng, tôi đã có người mà mình thích.

Vậy thì không có khả năng là đang ghen rồi.

Tạ Uẩn cẩn thận suy nghĩ suốt một đêm nhưng vẫn không thể nào hiểu được, tin nhắn mà cậu ấy gửi đi cũng chẳng thấy bên kia trả lời.

Cậu ấy cảm thấy rất khó chịu, mơ hồ cảm thấy rằng chỉ sau một đêm, cậu ấy không chỉ thất tình mà còn mất luôn cả một người bạn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play