[Vô Hạn Lưu] Xin Đừng Quan Sát Nữa!

Chương 3: Trò chơi gia đình 3


20 giờ


Kiểu dáng của chiếc điện thoại này giống với cái của cô nhưng thông tin bên trong lại hoàn toàn khác.

Chiếc điện thoại này rất sạch sẽ, chỉ có một số mục cần thiết như thông tin, camera, album ảnh, danh bạ, cuộc gọi, phần mềm chat.

Đầu tiên Mạc Bạch mở tin nhắn ra, trong đó chỉ có một số tin nhắn trông giống như quảng cáo, chẳng hạn như "Khuyến mãi ngày lễ, giảm giá ưu đãi 50%", "Hội viên thân mến, chúc mừng bạn đã rút trúng được vé trải nghiệm sống bảy ngày tại biệt thự xxx" "xx net của bạn", "Mã xác minh điện thoại di động là...", "Lời nhắc nhở ấm áp từ viện xxx, bạn đã nhận được...", "Lợi ích yêu thích của người hâm mộ...". Tổng cộng có hàng trăm cái, Mạc Bạch liếc nhìn qua những thông tin này nhanh như gió, nhưng vẫn cảm thấy mình không thu được thông tin gì hữu ích cả.

Sau đó, cô mở danh bạ ra bên trong chỉ có ba dãy số của “Mẹ”, “Ba” và “Không xác định”, Mạc Bạch gọi từng số một nhưng không gọi được.

“Đã có người liên lạc thì tức là có thể liên lạc. Bây giờ không thể gọi được, có lẽ còn chưa đáp ứng được một số điều kiện nào đó.” Mạc Bạch thầm nghĩ trong lòng.

Đau ốm nằm liệt giường ở nhà quanh năm, Mạc Bạch thường giết thời gian bằng cách tự mình học đại học. Đọc sách súp gà cho tâm hồn* và tiểu thuyết ly kỳ hồi hộp. Cơ thể cô đã suy kiệt nên cô không muốn đầu óc mình cũng suy sụp theo.

*Đây không phải là sách nấu ăn, mà có một số bộ sách vô cùng nổi tiếng với tựa đề là "chicken soup for the soul" có thể dịch là "Súp gà cho tâm hồn". Bộ sách này bao gồm những câu chuyện ngắn hay, mang nhiều thông điệp sâu sắc và ý nghĩa của cuộc sống.

Khi cơ thể không cảm thấy quá khó chịu thì cô còn sẽ chơi một số trò chơi kinh dị và giải đố.

Những chuyện cô gặp phải bây giờ có nhiều điểm tương đồng với những trò chơi cô thường chơi. Mạc Bạch cũng tưởng tượng tình huống lúc này là một trò chơi chết chóc có giới hạn thời gian và phân tích một cách bài bản.

“Sống sót” là nhiệm vụ cuối cùng và mối đe dọa cái chết là rào cản ngăn cản cô hoàn thành nhiệm vụ. Những người liên hệ xuất hiện trên điện thoại của cô có thể là người đã gây ra cái chết cho cô hoặc người có thể giúp đỡ cô.

Có thể suy ra rằng ba người liên lạc này không chỉ có giới hạn về số lần liên lạc mà còn có khả năng liên lạc với nhau vào một thời điểm cụ thể và trong những điều kiện đặc biệt.

Mạc Bạch tạm thời gác lại ý định gọi điện thoại, mở phần mềm chat lên.

Ngoài thông tin và tin tức tài khoản công khai thì phần mềm chỉ chứa các lời hỏi han từ cha mẹ.

"Con ăn gì chưa?" "Sức khỏe thế nào?" "Nhiệt độ gần đây giảm rồi, nhớ mắc quần áo nhiều vào đó."…

Mạc Bạch nhìn thấy những lời nói giản dị, cẩn thận từng li từng tí bên trong khung chat của mẹ mà suýt rơi nước mắt.

Là cô đã tự mình chuyển ra ngoài sống.

Sau vụ tai nạn, cha mẹ cô đã cố gắng hết sức để cứu cô và chăm sóc cô rất chu đáo. Mạc Bạch rất cảm động trước sự quan tâm của cha mẹ và cũng cảm thấy có lỗi với họ.

Những đêm khuya đau đớn không ngủ được, cô thường nghe thấy tiếng khóc yếu ớt phát ra từ phòng cha mẹ.

Gia đình cô cũng được xem như là dư dả, cha mẹ cô đang phải cố hết sức gánh chi phí điều trị cho cô nhưng cũng không đến mức quá nặng nề.

Khó khăn thực sự là một kẻ đi đứng không được như cô cứ ở trong nhà mãi, mỗi lần nhìn thấy vết thương của cô thì đó chính là một loại tổn thương tinh thần đối với cha mẹ.

Tuy Mạc Bạch mạnh mẽ nhưng lại đau lòng cho cha mẹ, khi biết cơ thể mình sẽ không bao giờ khỏi bệnh và chỉ có thể dựa vào thuốc để sống thêm ngày nào hay ngày đó thì Mạc Bạch đã dứt khoát rời khỏi nhà và chọn cách sống tự lập.

Cô không muốn tiếp tục làm tổn thương cha mẹ mình, đồng thời mong có thể giảm bớt tình cảm giữa họ bằng cách tránh xa. Để khi cô rời khỏi thế gian này, cha mẹ cô sẽ không bị nổi đau buồn lấn át.

Năm tháng trôi qua, Mạc Bạch đã mạnh mẽ sống sót, thích nghi với sự bất tiện của cơ thể, dùng cánh tay để chống đỡ toàn bộ cơ thể và dần dần quen với lối sống này.

Lúc đầu, cha mẹ cô còn thường đến thăm cô. Sau khi cô kiên quyết đuổi họ ra ngoài, lại thấy cô dần dần có thể tự chăm sóc bản thân tốt thì tần suất cha mẹ đến thăm cô cũng ngày càng ít đi.

Có lẽ bây giờ cha mẹ cô đã hay tin cô chết.

Bọn họ sẽ đau buồn nhưng Mạc Bạch tin rằng những người đã chuẩn bị tinh thần từ sớm như họ cuối cùng rồi sẽ bước tiếp, chấp nhận tất cả và đối mặt với cuộc đời.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play