[Trong 3 ngày nữa cô sẽ chết, xin hãy cố gắng sống sót.]

Mạc Bạch nhìn những dòng chữ đẫm máu trôi nổi trước mặt, trầm ngâm suy nghĩ.

Gặp phải sự kiện kỳ lạ quỷ dị như vậy cô không hề hoảng sợ chút nào, cũng không sợ hãi cái chết sắp xảy ra, dù sao cô cũng vừa trải qua cái chết một lần.

5 năm trước, khi đó Mạc Bạch mới 18 tuổi đã gặp phải một trận thiên tai trong chuyến du lịch sau kỳ thi tuyển sinh đại học.

Trận động đất không ai ngờ tới đã gây ra lở đá, Mạc Bạch bị đá rơi trúng, tuy cứu được nhưng cột sống và nội tạng bị thương nặng, khiến cô phải nằm liệt giường suốt 5 năm sau đó và phải liên tục chịu các chức năng nội tạng bị suy giảm.

Mạc Bạch kiên trì năm năm, nhưng cuối cùng không thể cầm cự được nữa, y học hiện đại cũng không có cách nào duy trì mạng sống cho cô.

Sau khi trải qua nỗi giày vò và sự tra tấn do bệnh tật, đối mặt với nỗi sợ hãi cái chết. Cuối cùng Mạc Bạch cũng buông bỏ tất cả và bình tĩnh đối mặt với mạng sống của mình đang dần mất đi.

Nhưng ngay sau khi cô nhắm mắt lại và tắt thở, giây tiếp theo cô lại mở mắt ra và nhìn thấy dòng chữ màu đỏ như máu này hiện ra trong tầm mắt.

Đối mặt với lời đe dọa tử vong trong dòng chữ đẫm máu này, phản ứng đầu tiên của Mạc Bạch chính là có chút khó xử.

Suy cho cùng, để có thể dùng một tâm lý thoải mái đối mặt với cái chết là một chuyện rất khó khăn. Thật vất vả cô mới có thể điều chỉnh tâm lý đối mặt với cái chết, hiện tại lại sống lại một cách khó hiểu, trong một khoảng thời gian ngắn còn bắt cô phải đối mặt với cái chết một lần nữa thì chẳng phải là quá tra tấn người rồi hay sao?

Nhưng Mạc Bạch cũng không cảm thấy khó khăn quá lâu, chẳng mấy chốc cô nhận ra cơ thể mình thoải mái đến không ngờ.

Cô hít một hơi thật sâu, lá phổi đã mở ra, dễ dàng hít vào một lượng lớn không khí. Cô không bị đau ngực, khó thở, không cần dùng máy thở. Cô có thể hít thở từng hơi, từng hơi bình thường, điều này có nghĩa là phổi của cô rất khỏe mạnh.

Không chỉ vậy, cái bụng luôn căng cứng và đau đớn, gan luôn co rút lại, vòng eo thường xuyên đau nhức và trái tim thỉnh thoảng quặn thắt đều đang hoạt động bình thường. Giờ phút này chúng đều an phận, làm việc bình thường, dường như thân thể của cô đã trở lại trạng thái trước khi xảy ra sự cố, làm cho cô cảm nhận được sự nhẹ nhõm chưa bao giờ có trong suốt 5 năm qua.

Mạc Bạch mừng thầm trong lòng, cô thử đứng lên nhưng đáng tiếc chân vẫn không có cảm giác gì.

Cô vẫn phải ngồi xe lăn như cũ và không có cách nào đứng thẳng lên đi lại được.

Cũng không sao, cô như vậy là đã khỏe mạnh lắm rồi!

Nhận thấy thể trạng của mình đã tốt hơn trước rất nhiều, Mạc Bạch bắt đầu chú ý đến dòng chữ máu này.

Vốn tưởng rằng cái chết sẽ chỉ đơn giản là những gì mình đã trải qua lặp lại một lần nữa, nhưng bây giờ cô không khỏi nhìn chằm chằm vào thời hạn “ba ngày”, hy vọng có thể kéo dài thời gian này càng lâu càng tốt.

Dù sao cô chưa bao giờ "bình thường" đến thế, những ngày cô có thể chạy nhảy mà không đau đớn kia dường như đã là chuyện của đời trước.

Ánh mắt Mạc Bạch lại rơi vào dòng chữ "Xin hãy cố gắng sống sót", cô cẩn thận nhẩm lại những chữ này, phân tích ý nghĩa trong từng chữ: “Chỉ cần cô tránh được sự uy hiếp của cái chết thì cô có thể khỏe mạnh lâu hơn.”

Vì để “cố gắng sống sót”, bộ não của Mạc Bạch đã hoạt động rất nhanh.

Cô đã chết là chuyện chắc chắn và không thể nghi ngờ được, 5 năm không thể đi lại không phải là một giấc mơ. Dáng vẻ bác sĩ lắc đầu nói “Thật xin lỗi” trước khi cô chết không phải là mơ và cảm giác mất ý thức vào lúc chết cũng không phải là mơ. 

Còn bây giờ thì sao? Đây có phải là giấc mơ mà cô không cam tâm trước khi chết không?

Mạc Bạch nhìn đôi tay tràn đầy sức sống của mình, tin chắc giây phút này không phải là mơ.

Trong năm năm qua, cô đã mơ thấy quá nhiều giấc mơ về cơ thể đột nhiên được hồi phục, cũng trải qua quá nhiều thất vọng sau khi tỉnh dậy. Cô có thể nhận ra rõ ràng rằng tình trạng hiện tại của đôi chân mình hoàn toàn là thật.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play