Dò hỏi xong, Thịnh An và Hách Kính Nghiệp tìm một góc khuất yên tĩnh trong khu dân cư để ngồi xuống.
Thịnh An kẹp một điếu thuốc giữa ngón tay, không châm lửa, chỉ hơi nhíu mày, chìm vào suy tư.
Trong khi đó, Hách Kính Nghiệp đang chăm chú gõ gõ trên máy tính.
Một lát sau, cậu mím đôi môi khô khốc, vẻ mặt vô cùng phức tạp.
Thịnh An nhìn sang: “Nói đi.”
Đây là nhân tài chuyên nghiệp, giờ lại có quyền hạn, muốn biết cái gì thì chỉ trong thời gian ngắn đã nắm rõ tất cả.
Hách Kính Nghiệp lên tiếng: “Từ các đoạn ghi hình giám sát cho thấy, thông tin tố cáo là đúng sự thật. Hơn nữa, Tưởng Ngư còn mua rất nhiều đồ từ chợ đầu mối, tay xách nách mang nhiều túi lớn, biến mất ở khu vực không có camera giám sát. Khi quay lại, trên tay lại trống không.”
Thực ra, đây là một hành vi nhìn qua có vẻ an toàn, nhưng lại cực kỳ nguy hiểm.
Mua một đống đồ trong cửa hàng ở chợ, quay đầu lại rẽ vào một ngõ nhỏ, chưa đến mười phút sau đã ra ngoài, mà trên tay đã không còn gì...
Chuyện này có thể không bất thường sao?
Thịnh An gật đầu.
Hách Kính Nghiệp tiếp tục: “Ngoài ra, sau khi đưa khung sắt xuống hầm, không có ai mang ra ngoài, cũng không có xe tải nào ra vào. Chỉ có Tưởng Ngư là từng vào hầm một lần vào rạng sáng hôm qua.”
Hách Kính Nghiệp hít sâu một hơi: “Tưởng Ngư, là một kẻ dị đoan có khả năng biết trước tận thế đang đến.”
Thịnh An điềm nhiên kết luận: “Một người trọng sinh có không gian.”
Trước đây đọc tiểu thuyết không phải là vô ích, cả hai lập tức hiểu ra ngay.
Hách Kính Nghiệp bắt đầu thở gấp.
Cậu nhìn Thịnh An, trong mắt đầy căng thẳng, xen lẫn bất an.
Thịnh An cất điếu thuốc chưa châm vào trong hộp, mỉm cười:
“Tiểu Hách à, chẳng phải cậu đã biết trước tận thế sẽ đến rồi hay sao? Sao vẫn còn bộ dạng khó mà chấp nhận vậy?”
Giọng điệu tuy mang vẻ đùa cợt nhưng lại rất thấu hiểu.
Hách Kính Nghiệp là một nhân tài hiếm có, cũng là trợ lý được cấp trên phân công cho cô. Cậu vừa mới đến trình diện tại “Cục Đặc vụ Tận Thế”.
Việc tiếp nhận thông tin và chấp nhận thực tế là hai điều hoàn toàn khác nhau.
Bản thân Thịnh An đôi khi cũng thỉnh thoảng cảm thấy mông lung.
Cô hồi tưởng lại những thông tin mà mình đã biết.
Nửa năm trước, các nhà khoa học theo dõi quỹ đạo của một nhóm thiên thạch và sau khi tính toán, họ khẳng định rằng nó không đe dọa đến Lam Tinh.
Tuy nhiên, ba tháng trước, nhóm thiên thạch đó đột ngột đổi phương hướng.
Đây là một tin tức gây chấn động toàn thế giới. Mọi người đều dõi theo, các nhà khoa học càng ngày đêm không ngừng tính toán và thăm dò.
Trên các mạng xã hội lớn, khắp nơi đều bàn tán về thiên thạch.
Nhưng không ai cho rằng những thiên thạch này sẽ thực sự gây ra ảnh hưởng nghiêm trọng...
Cho đến chín ngày trước, quốc gia phát hiện ra “dị đoan” đầu tiên.
Đó là một dị năng giả hệ thủy. Anh ta đang ngủ giữa đêm thì đột nhiên cơ thể chảy nước, làm ướt cả giường.
Dị năng giả này nghĩ mình bị bệnh, lập tức gọi cấp cứu 120.
Sau đó, anh ta được chính phủ phát hiện.
Tất nhiên, để tránh gây hoảng loạn, tin tức này đã bị phong tỏa.
Dị năng giả này đã khiến quốc gia ngạc nhiên, nhưng dị đoan thứ hai được phát hiện sau đó mới thật sự gây kinh hoàng...
Đó là một người trọng sinh.
Theo lời anh ta, anh ta đã trọng sinh từ tương lai trở về, từ thế giới tận thế.
Khi thiên thạch hạ xuống, số người chết trên toàn cầu trong chớp mắt lên đến chín mươi phần trăm, và anh ta cũng là một trong số những người tử vong đó.
Bằng chứng là – anh ta đã “tiên đoán” chính xác sự kiện ám sát một lãnh đạo quốc gia nào đó sẽ xảy ra vài ngày sau đó, cũng như một trận động đất bất ngờ ở một thành phố và một vụ tai nạn xe hơi ở Kinh Thành.
Điều này ngay lập tức thu hút sự chú ý đặc biệt của chính phủ.
Và khi dị đoan thứ ba, thứ tư xuất hiện, quốc gia bắt đầu khẩn trương triển khai kế hoạch ứng phó.