Bất Kiến Hàn: “Cảm ơn anh, tôi thấy anh là người tốt đấy.”
Khúc nhạc du dương dần đi đến hồi kết, những con búp bê tách nhau ra, chào bạn nhảy. Bất Kiến Hàn cũng nhân cơ hội đẩy Biên Cừu ra, cúi người chào anh ta, động tác vô cùng cẩn thận.
Biên Cừu không hề tỏ ra vẻ tiếc nuối, nụ cười vẫn rất lịch thiệp, như thể trên mặt anh ta đeo một chiếc mặt nạ da thật được để cố định ở biểu cảm mặt cười.
“Nếu muốn tự do hoạt động trong Vương quốc búp bê, ắt hẳn phải có một thân phận thích hợp, và những đồng minh sẵn sàng che giấu hành tung cho cậu.” Anh ta thì thầm với Bất Kiến Hàn: “Nếu không có ai phù hợp hơn, có thể cân nhắc đến ta một chút.”
Bất Kiến Hàn nói: “Ừm, anh nói rất có lý. Tôi sẽ xem xét.”
Bán thân thì không thể được, cả đời này cũng không thể vì để bám víu người khác trong trò chơi mà bán thân chứ. Dù con người Biên Cừu thực sự rất tốt, nhưng cậu cũng có những nguyên tắc sống cần phải giữ vững. Vì muốn qua màn, nói yêu là yêu, thì chẳng khác gì một công cụ không hề có chút danh dự nào.
Tình yêu phải có dáng vẻ nên có của tình yêu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT