Lúc tôi sắp tan làm vào ngày 5 tháng 11, tôi nhận được một tin nhắn WeChat, mắt vừa liếc nhìn dòng chữ ngắn trên màn hình, tôi bất ngờ đặt chiếc cốc xuống, “cộc” một tiếng.

Những người khác trong văn phòng bị giật mình. “Không sao đâu, không sao đâu. Tôi lúng túng cười nói.

“Có chuyện gì vui vậy?” Mọi người nhìn tôi với vẻ ngờ vực.

“Lát nữa ăn cơm để tôi mời! Vụ án phân xác năm ngoái đã tìm được đúng người rồi!”

Đã tìm thấy cha của thai nhi rồi.

Từ thông tin thu thập được, nghi phạm đang hoạt động trong một thôn công nhân gần hiện trường vụ án. Chỗ đó chính là nơi ban đầu tôi tiến hành cuộc điều tra trọng điểm với những căn phòng trọ, tôi đã từng cách anh ta cực kỳ gần.

Một năm qua, tôi không từ bỏ việc lần theo dấu vết nhưng anh ta lại từ bỏ việc lẩn trốn rồi.

Người đàn ông ẩu đả với đồng nghiệp, có người báo cảnh sát, cảnh sát đã ghi lại thông tin của vài người liên quan rồi lấy mẫu máu của anh ta, vậy nên mới có kết quả đối chiếu hiện tại.

Đã đến lúc sắp xếp lại túi hồ sơ bụi bặm đó rồi.

Hơn 11 giờ đêm ngày hôm ấy, tôi nhận được điện thoại của đội trưởng, nghi phạm đã ra trước tòa và bước đầu khai nhận quá trình phạm tội. Sáng sớm mai sẽ đến nhận diện hiện trường.

Cúp điện thoại, tôi lặng lẽ ngồi trong bóng tối rất lâu và suy nghĩ cuối cùng chúng tôi cũng nắm được tay của cô gái đang chìm kia.

Hiện trường đầu tiên là tầng một của căn nhà trọ, một căn phòng chưa đầy 10 mét vuông. Phòng ngủ thông với nhà vệ sinh, trong phòng chỉ có một cái giường và một cái tủ thấp.

Tôi đã quá quen thuộc với kiểu cấu trúc và bài trí này. Trong một tháng tự mình quyết định đi điều tra những căn phòng trọ, tôi đã thấy không dưới 20 căn phòng kiểu này. Chỉ không ngờ rằng bởi vì chủ nhà không chịu trả lại tiền đặt cọc, người đàn ông cũng không muốn mất mấy trăm nhân dân tệ, cho nên sau khi giết người, anh ta lại sống ở hiện trường gây án suốt 2 tháng liền, vừa khéo thoát khỏi vòng kiểm tra những căn phòng trọ đã trả phòng của chúng tôi.

Lúc gần nhất, tôi và kẻ giết người chỉ cách nhau có một con ngõ 5m.

Tìm thấy anh ta rồi. Sự chờ đợi và dằn vặt suốt một năm qua đểu có ý nghĩa.

Sau hung thủ, căn phòng này đã qua tay hai khách thuê, hiện trường đã được dọn dẹp nhiều lần, ngay cả ván giường cũng từng được thay một lần. Tìm kiếm hết lần này đến lần khác, cũng chẳng có bất kỳ dấu vết nào liên quan đến vụ án cả.

Mặc dù có camera ở lối vào của căn nhà trọ nhưng thời gian cách hơn một năm, đã không còn thông tin nào có giá trị nữa.

“Cậu giết cô ấy như thế nào?” Tôi tháo găng tay ra, hỏi người thanh niên có thân hình gầy gò hơn 20 tuổi này.

Anh ta cúi đầu, thỉnh thoảng liếc nhìn tôi. Trên khuôn mặt trẻ trung đó, ngoài vẻ phờ phạc do thiếu ngủ thì chẳng nhìn ra bất cứ cảm xúc nào.

“Bóp cổ đến chết, tôi cũng không muốn đâu, tôi chỉ nhất thời lỡ tay thôi. Người đàn ông ốm yếu rụt rè vùi đầu xuống, né tránh ánh mắt của tôi.

Khi ấy, cô gái sống cùng anh ta trong căn phòng nhỏ này.

Cô gái chưa bao giờ có công việc ổn định, có lúc sẽ tìm người đàn ông để xin tiền, hai người thường xuyên cãi vã vì những chuyện vặt vãnh.

Một ngày nọ, cô gái bị anh ta bắt gặp đang nói chuyện với một người đàn ông khác, giữa hai người xảy ra tranh chấp, cô gái đóng sầm cửa bỏ đi. 2 tuần sau, cô ấy quay về nói với anh ta rằng mình có thai rồi, muốn anh ta chịu trách nhiệm nhưng người đàn ông không hề tin điều đó.

Chuyện mang thai dây dưa được 2 tháng. Vào đêm xảy ra vụ án, cô gái lại nhắc đến chuyện mình có thai, yêu cầu người đàn ông đưa tiền, nói là cô ấy muốn đến bệnh viện kiểm tra, hai người lại cãi nhau. Sau đó, cuộc tranh cãi leo thang thành cuộc ẩu đả, trong cơn giận dữ, người đàn ông đã lỡ tay bóp cổ bạn gái mình đến chết.

Nghe anh ta nói đến hai chữ “mang thai” mà tôi cảm thấy thật chối tai.

Có mấy lần tôi mở miệng, muốn nói với người đàn ông trước mặt rằng cô gái thật sự đang mang thai, đứa trẻ là của cậu đấy! Nhưng khoảnh khắc sắp nói ra, lại biến thành một câu chất vấn không mang theo bất kỳ cảm xúc nào: “Sau khi bóp cổ thì sao nữa?”

Anh ta chạy đến quán net chơi cả đêm, trưa ngày hôm sau mới đẩy cửa vào nhà, thi thể của bạn gái vẫn nằm ở đó.

Người đàn ông biết ngoài cửa có camera nên không thể trực tiếp xử lý xác chết được, chỉ có thể lấy dao làm bếp chặt bạn gái thành nhiều mảnh, hôm sau nhân lúc trời tối, sẽ vứt chiếc vali đựng xác xuống sông.

Phần đầu và tứ chi của cô gái vẫn còn thiếu.

Người đàn ông dẫn chúng tôi đến một con đường ven sông nhỏ cách căn phòng trọ hơn 200m rồi ra hiệu với chúng tôi, đây là địa điểm vứt xác.

Mặt nước của con sông nhỏ chỉ rộng bảy, tám mét, độ sâu giữa lòng sông không quá 2m, nơi này thông với con sông lớn nơi phát hiện ra thi thể. Khi thủy triều trên con sông lớn rút xuống, các nhánh sông được mở ra, dòng nước của sông nhỏ trở nên chảy xiết, chiếc vali rất có khả năng sẽ trôi vào sông lớn theo dòng nước khi các nhánh sông được mở.

Tôi chạm vào nước sống lạnh buốt: “Hãy vớt từ đây trước!”

Cảnh sát gọi hai thành viên đội dân phòng có kinh nghiệm trục vớt đến, lại mượn hai bộ quần áo cao su liền thân.

Nếu không tìm thấy các phần thi thể còn lại ở đây thì phải dựa vào cảnh sát đường thủy và thợ lặn chuyên nghiệp, tiến hành tìm kiếm trong đoạn sông dài 3 km từ chỗ vứt xác đến chỗ tìm thấy thân người.

Một thành viên thò chân xuống sông, nước dần dần ngập đến ngực anh ta. Ngay khi đến vị trí mà nghi phạm chỉ định, thành viên này bèn giơ tay ra hiệu, nói: “Tôi giẫm phải thứ gì đó rồi!”

Thứ vớt lên được là một chiếc đầu lâu trắng lóa. Tôi vội vàng đeo găng tay vào, cẩn thận nhận lấy.

Xương gò má mảnh khảnh, xương trán nhẵn nhụi, mẫu xương chũm (Xương chũm (Mastoid bone) là một khối xương nhỏ, lồi nằm ngay ở phía sau vành tai có thể sờ thấy được.) nhỏ sau tai, hộp sọ tổng thể nhỏ – Những đặc trưng này đều nhắc nhở tôi rằng đây là hộp sọ của nữ giới.

Là cô ấy.

Khoảnh khắc với cái đầu lên, chuỗi bằng chứng rời rạc đã hoàn chỉnh lại rồi.

Nếu không vì có cuộc ẩu đả của người đàn ông, vụ này có thể sẽ bị trì hoãn trong nhiều năm.

Tôi nhẹ nhàng đặt hộp sọ sang một bên, người đàn ông đeo xiềng chân, hai tay bị cảnh sát trói bằng dây thừng cũng từ từ ngồi xóm xuống bên cạnh hộp sọ.

Qua một năm, người đàn ông bồng bột tàn nhẫn này cuối cùng cũng đẩy bản thân cùng với sự thật đến trước mặt tôi.

Anh ta ngã lệch sang một bên như thể xương bị rút ra, hai cảnh sát bên cạnh phải đỡ lấy hai cánh tay anh ta thì mới gắng gượng chống lên được. Cái đêm kinh hoàng một năm trước, lúc này có lẽ đang tái hiện lại trong tâm trí anh ta.

Sau đó, tại cùng một vị trí lại tìm thấy hai chi dưới và một chi trên của mảnh thi thể, tổ chức mô trên phần thân trên đã bị xà phòng hóa hoàn toàn, giống như một khối bùn đen sẫm lớn trải trên bộ xương trắng.

Không phải gia đình, không phải bạn trai, mà là tôi, lần đầu tiên sau một năm đã tìm thấy cô ấy.

Cuối cùng, chúng tôi cũng gặp nhau rồi.

Vào buổi chiều của 3 ngày sau, tôi cầm giấy chứng thực và hồ sơ vụ án cô gái bị chặt xác lên tầng hai tìm anh Thắng của Đội Cảnh sát hình sự, anh ấy và tôi vào Cục công tác cùng một năm, tính tình vô cùng hào phóng.

Anh ấy đang dựa vào vách tường hành lang để hút thuốc, tôi đưa túi hồ sơ cho anh ấy ký. Nhẫn nhịn mấy lần, tôi vẫn nói ra thắc mắc đã đè nén trong lòng suốt hơn một năm: “Cô gái này không có người nhà ở đây sao?”

“Có, họ làm thuê ở thành phố bên cạnh, cha mẹ vẫn còn, có một người anh trai. Anh Thắng nhận lấy bút ký tên nguệch ngoạc, trả lời mà cũng không ngẩng đầu lên.

Thông qua lời khai của nghi phạm, anh Thắng đã biết được tên họ của người chết, dựa trên thông tin về danh tính mà tìm ra gia đình của cô gái.

Cô ấy không như chúng tôi tưởng tượng, rời xa quê hương một mình đi làm công, cô ấy không chỉ có cha mẹ anh trai, mà họ còn sống rất gần địa điểm xảy ra vụ án. Gia đình này làm thuê ở nơi đó gần 10 năm, tình hình kinh tế cũng không đến nỗi nào, có một căn nhà cũ nho nhỏ, cũng coi như ổn định rồi.

Một cô gái trong một gia đình như vậy, cha mẹ và anh trai không nhận được bất kỳ tin tức nào liên quan đến cô ấy trong một năm nhưng lại không chút nghi ngờ. Cho đến khi anh Thắng tìm đến thì họ mới biết rằng cô gái đã bị sát hại hơn một năm trước.

Chúng tôi hỏi thăm tình hình về cô gái từ cha mẹ cô ấy, họ cho biết chỉ nghe nói con gái đang làm thuê ở thị trấn đó, chứ không rõ nơi làm việc cũng như chỗ ở cụ thể. Họ biết con gái có bạn trai nhưng không biết anh ta tên là gì, càng không biết số điện thoại của bạn trai con gái.

Rõ ràng là đứa con ruột thịt, nhưng cô gái xấu số ấy lại trở thành người vô hình không tồn tại ngay trong chính gia đình của mình.

Tôi không biết phía sau gia đình này có bao nhiêu bí mật.

Anh Thắng nói với tôi, khi anh ấy nói với người nhà rằng thi thể cần được đưa về để gia đình tự sắp xếp, điều mà họ lo lắng nhất là có cần phải đưa phí bảo quản cho nhà tang lễ hay không. Nếu cần thì sẽ không đến giải quyết thi thể nữa.

“Họ còn muốn đòi hung thủ đền tiền. Vẻ mặt anh Thắng ngán ngẩm, nhả một vòng khói, tiếp đó móc từ trong túi áo ra một tờ giấy, nói: “Đây, cậu ký cái này đi. Là giấy chứng tử của cô gái, Khi bạn đang cố gắng đòi lại công bằng cho người đã khuất thì những người cùng huyết thống gần gũi nhất với cô ấy lại quan tâm đến việc có thể kiếm được một khoản cuối cùng hay không.

Tôi rất muốn phun ra vài câu chửi thề nhưng đến bên miệng cũng chỉ còn một tiếng thở dài. Phía sau mỗi thi thể đều có một thế giới lạnh nhạt và mỉa mai. Một thi thể khác tương tự cô gái vẫn đang được đặt trong nhà tang lễ, không có tin tức gì từ bạn bè người thân.

Anh Thắng dựa vào tường, làn khói thuốc lượn lờ che phủ nét mặt u ám của anh ấy.

Tôi có nhiều cơ hội để được nhìn thấy diện mạo của cô gái, chỉ cần nhập thông tin của cô ấy vào hệ thống cảnh sát.

Nhưng tôi biết, cái cô ấy cần là sự thật chứ không phải lòng thương hại.

Nhận lấy giấy chứng tử của cô gái, tôi viết 3′ chữ vào cột nguyên nhân tử vong một cách nắn nót: “Ngạt cơ học”. Tờ giấy này, trong một năm tôi phải ký cả trăm tờ nhưng lần này, tôi chân thành mong muốn cái tên trên tờ tiếp theo sẽ thuộc về cô gái còn lại trong nhà tang lễ kia.

Một tia nắng ngày đông chiếu vào tấm kính của tòa nhà cách đó không xa rồi phản chiếu lại, tôi nheo mắt nhìn qua tấm kính, đâu đâu cũng thấy vàng rực.

Đến tận bây giờ, tôi vẫn không biết cô gái này trông như thế nào.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play