Âm thanh ồn ào không ngừng vang lên bên tai làm tôi không tài nào ngủ tiếp được nữa. Thế là tôi thức dậy luôn, phát hiện mình đang nằm trong phòng dành cho khách ở tầng hai, cửa đóng then cài, như thể chuyện tối qua chỉ là một giấc mơ hoang đường.
Tuy nhiên đầu tôi vẫn còn rất đau, tôi đưa tay lên sờ thì thấy thật sự sưng lên một cục! Quả nhiên, tất cả những gì xảy ra tối qua không phải là mơ. Lúc tôi ở sảnh lớn đã bị cái gì đó đập vào dẫn đến bất tỉnh nhân sự thật, nhưng là ai có lòng tốt khiêng tôi về phòng và sợ tôi bị cảm lạnh mà đắp chăn cho tôi thế nhỉ? Lẽ nào là Trương Văn Di?
Đầu óc tôi bỗng chấn động, tôi nhảy xuống giường và nhanh chóng chạy ra sảnh lớn ở tầng trệt. Tiếng ồn đúng là từ sảnh lớn truyền tới, ở đó đang rất đông người tụ tập, bác gái nằm trên linh đài khóc lóc ầm ĩ, trong miệng liên tục lẩm bẩm gì đó.
Đám người vừa thấy tôi đến lập tức im bặt, cả bọn nhìn tôi chằm chằm bằng vẻ mặt không cảm xúc. Dường như trong mắt còn xen lẫn một chút tình cảm không mấy thân thiện, bầu không khí rất lạnh nhạt!
Để xoa dịu bầu không khí, tôi vừa vò đầu vừa cười thiện chí:
- Mọi người đều đang chờ tôi à? Chỗ này đã xảy ra chuyện gì vậy?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT