- Cảm ơn. 
- Không có chi, nếu cậu muốn cảm ơn tôi thì miễn tiền thuê phòng cho tôi cũng được. 
- Hì, cái này thì không được rồi. - Trên gương mặt đầy nỗi buồn của Văn Di cuối cùng cũng xuất hiện một nụ cười nhàn nhạt. 
Màn đêm buông xuống. Ngẫm lại bản thân đã đến trấn Hắc Sơn được hai ngày mà vẫn chưa bắt tay vào điều tra được những chuyện mình nên điều tra, lại bị cuốn vào mấy chuyện vụn vặt rối như tơ vò của cái gia đình này. Tôi không có cách nào thoát khỏi mớ hỗn độn để tìm cơ hội hỏi thăm tin tức có liên quan đến Lý Thứ Nhân. 
- Gã đó là Kỳ Thạch Mộc, cậu hai của nhà họ Kỳ. Là gia đình giàu có và quyền thế nhất cái trấn này đấy, hơn một nửa người dân trong trấn đang dựa vào nhà gã để kiếm sống. Vì vậy cho dù người nhà gã có bắt nạt chúng tôi như con chó, vẫn không có mấy ai dám phản kháng. Chị tôi khờ quá, biết rõ tên khốn đó chỉ chơi qua đường mà cứ mãi không chịu tỉnh. 
Đa phần người đến bái tế đều sợ ác quỷ đòi mạng nên đã kiếm cớ chuồn đi hết rồi. Phòng làm tang lễ không còn ai cả, cuối cùng chỉ có hai người là tôi và Trương Văn Di. Cô ấy thở dài, thẫn thờ nhìn lên trần nhà:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play