- Thật ra truyền thuyết chân hướng về phía cửa đã lưu truyền trong cái trấn nhỏ này mấy trăm năm rồi. Người vùng bọn tao cho rằng cánh cửa tượng trưng cho sự cát tường, ngủ mà hướng hai chân về phía cửa có thể gặp dữ hóa lành, tránh tà và tai qua nạn khỏi. Nếu đeo đồ làm bằng ngọc ở cổ tay thì có thể khiến người mình yêu cũng yêu lại mình, một lòng một dạ sống chết không rời. - Bà cốt uống miếng rượu rồi từ tốn nói.
Tôi thấy thất vọng, tôi vốn cho rằng chắc chắn truyền thuyết chân hướng ra cửa sẽ là chìa khóa cho mọi điểm nghi ngờ nên tôi mới mặt dày mày dạn kỳ kèo bà cốt để bà ấy nói cho tôi nghe một chút về truyền thuyết này. Nào ngờ cái bà ấy kể phần lớn thì giống chỉ khác nhau một chút ít so với những gì Trương Văn Di đã kể! Lẽ nào trực giác của tôi thật sự có vấn đề? 
Bà cốt thấy tôi thất vọng ra mặt, bà cụ im lặng một lúc mới tiếp tục nói:
- Tuy nhiên vào khoảng 30 năm trước thì truyền thuyết chân hướng ra cửa bỗng nhiên có thêm một phiên bản khác. Phiên bản phát sinh khiến người ta rất không thoải mái… không, thậm chí có thể nói là phiên bản tà ác. 
- Nói con nghe thử! - Tôi lập tức xốc lại tinh thần ngay. 
- Ba mươi năm trước, trong trấn có một cô thôn nữ nhảy sông tự tử. Lúc đó cô ấy đã có thai hơn 5 tháng, sau khi chồng của cô ấy nợ nần chồng chất và vứt bỏ cô ấy, cô ấy sợ chủ nợ bán cô ấy vào nhà chứa để gán nợ, bèn tự dùng dao rạch nát mặt mình. Chủ nợ thấy cô ấy xấu xí rồi thì đúng là tha cho cô ấy thật, có điều họ dọn hết tất cả đồ đạc trong nhà cô ấy đi chỉ chừa lại một chiếc giường cũ. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play