Đám ma được tiến hành khá tươm tất, như thể tất cả là lẽ đương nhiên. Cảnh sát trong trấn hoàn toàn không khám nghiệm thi thể mà đã phán đoán là tự sát rồi, sau đó trả thi thể lại cho người nhà. Vòng hoa từ khắp nơi được gửi đến, thi hài chị gái Trương Văn Di được đặt ở trên linh đài, nằm đó im lìm, không một tiếng động.
Sau một đêm hỏi đông hỏi tây, tôi biết được nhà Trương Văn Di có ba chị em gái. Chị hai đúng là Trương Tú Văn! Nhà họ Trương thật sự là một gia đình đáng thương.
Vào 6 năm trước, chủ hộ nhà này - cha của Văn Di bị bệnh qua đời, chỉ còn lại một mình mẹ nuôi lớn ba đứa con gái. Ấy vậy mà đến hiện tại, ngay cả hai người chị của cô ấy cũng không còn nữa. Hiển nhiên tôi chưa ngu ngốc đến mức nói cho người nhà cô ấy biết rằng Trương Tú Văn đã chết, chỉ hơi lấy làm lạ là vì sao tới giờ cảnh sát vẫn chưa báo tin Trương Tú Văn đã chết và gửi giấy chứng tử của cô ấy về đây. Rốt cuộc họ đang làm cái quái gì? Vả lại nơi mà Lý Thứ Nhân cất đồ lại vừa khéo là homestay do nhà Trương Tú Văn vận hành, thế thì hoàn toàn có thể nghi ngờ trước đó hai người họ đã có mối quan hệ nào đó không?
Mẹ Trương Văn Di - một người phụ nữ trẻ tuổi xinh đẹp, mặc áo tang trắng ngồi cạnh bàn thờ âm thầm khóc nấc. Bởi vì nhà họ Trương khá được lòng người trong trấn, nên hầu hết mọi người đều đến thắp mấy nén hương. Bà cốt ném hình nộm rơm bên sông cũng tới, và cả cậu bạn khuyên tôi nhanh chóng rời đi vì sắp trở thành kẻ chết thay.
Tôi tức giận túm cậu ta sang một bên.
- Sao cậu còn chưa đi nữa? - Cậu bạn giật mình nhìn tôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT