Chủ Ao Nuôi Cá

Chương 4


2 ngày

trướctiếp

Edit: Phụng
Beta: Manerylin

Sáng sớm, vừa qua bốn giờ, Thời Dư đã bị hệ thống đánh thức.

[ BUFF kỳ ngộ sắp được kích hoạt, người làm nhiệm vụ [Thời Dư] xin chú ý! ]

Tiếng thông báo siêu to của hệ thống vang lên cùng với âm nhạc bài "Ngày lành", lập tức kéo Thời Dư ra khỏi giấc mộng.

Thời Dư mở to mắt, nhìn chằm chằm lên trần nhà. Chỉ đến khi tiếng "Ngày lành" (好日子) trong đầu vang đến câu "tiếng cồng chiêng, tiếng trống rộn ràng ngày hội đầu năm" rồi kết thúc, anh mới chịu bò dậy khỏi giường.

[ Tui đệch cả nhà cậu! ]

[ Hệ thống không có người nhà! ] Hệ thống vui vẻ đáp lại: [Nhanh lên, thu dọn đồ đạc và mang cần câu cá theo, cậu có biết kỳ ngộ buff này hiếm gặp thế nào không?! Mau lên! Đừng lãng phí một phút một giây nào! Trước 5 giờ 50 phút 50 giây, cậu nhất định phải hạ xong lưới và bắt đầu câu cá cho tui! ]

Thời Dư đành cam chịu, đi rửa mặt. Tuy nhiên, ngay cả khi thu dọn xong lưới và đồ câu cá, trong đầu anh vẫn văng vẳng câu: "Ai ——! Hôm nay là một ngày tốt lành ~!"
Moẹ nó, cái hệ thống chết tiệt này!

Có Hoàng Ngư Xa thực sự giúp giảm bớt nhiều công sức. Một mớ lưới đánh cá, cộng thêm Địa Lung và các dụng cụ, tất cả cũng nặng đến mấy chục cân. Khi anh quay về thôn Thời gia, đúng lúc mùa cấm đánh bắt cá bắt đầu. Thực ra, hôm nay mới là lần đầu tiên anh ra biển thả lưới, vì vậy lưới đánh cá và các dụng cụ cần thiết phải mang từ nhà ra bờ biển. Sau này, anh có thể để chúng lại trên thuyền đánh cá của mình là được.

Mọi người trong thôn đều là họ hàng, dù có xảy ra mâu thuẫn gì, vẫn luôn gắn bó với nhau. Cửa không cần khóa, cũng không phải lo bị trộm cắp, thỉnh thoảng có người đi "mượn tạm" Địa Lung hay lưới đánh cá của người khác, nhưng hiếm khi có ai lấy đi toàn bộ phương tiện mưu sinh của người khác.

Thời Dư không thiếu tiền, mặc dù cha mẹ mất sớm, họ vẫn để lại cho anh một khoản tiết kiệm không nhỏ. Trước khi rời khỏi thôn Thời gia, ông nội anh đã giao lại thuyền đánh cá và lưới cho những người thân thích có quan hệ tốt. Lần này, Thời Dư trực tiếp nhờ ông Ba và Thời Giải, người anh họ của mình, dẫn anh đi mua thuyền mới, lưới đánh cá và cả bộ cần câu chuyên dụng để câu cá biển.

Anh họ Thời Giải đã tiếp quản công việc của ông Ba từ lâu. Ngày hôm qua, ngay sau khi mùa cá mở lại, Thời Giải đã háo hức dẫn theo người làm công ra biển. Thời Dư cũng muốn đi cùng, nhưng hồ cá bậc một của anh đang trong tình trạng cấp bách, còn việc câu cá biển không bị ảnh hưởng bởi lệnh cấm đánh bắt, nên anh quyết định tạm gác lại ý định đó. Sau này, anh sẽ bàn bạc với hệ thống xem có nhiệm vụ câu cá biển nào không, thuận đi theo anh họ Thời Giải ra biển xa.

Chiếc thuyền đánh cá mà anh đã chuẩn bị từ vài ngày trước cũng đã được chuyển đến cảng giúp anh. Vì được người quen giới thiệu, thậm chí cả lớp sơn chống ký sinh sò hến cũng đã được sơn kỹ càng. Không có yêu cầu đặc biệt gì, họ còn chu đáo sơn ba chữ lớn "Thuyền Phát Tài" lên mũi thuyền cho anh, đây cũng là yêu cầu phổ biến của ngư dân thôn Thời gia khi làm thuyền. Đến lúc Thời Dư nhìn thấy thì mọi việc đã xong xuôi, thời gian đã muộn nên anh đành phải chấp nhận dù không quá thích.

Nửa trên thân tàu được sơn màu trắng, còn phần dưới, nơi ngập trong nước, được sơn màu xanh lam. Thuyền còn có một nhà kho nhỏ để che mưa chắn gió, và ở đuôi thuyền có lắp đặt một máy cuộn lưới để kéo lưới lên khỏi mặt nước. Khi lưới đánh cá đã thả xuống biển, không ai biết được sẽ kéo lên được thứ gì hoặc sẽ bị mắc vào đâu. Thời Dư đã mua loại lưới dài 80 mét, rộng 6 mét. Loại lưới này có kích thước lớn, rất dễ mắc vào đá ngầm ở đáy biển khi đánh bắt gần bờ. Vì vậy, anh đã trang bị thêm một máy cuộn lưới, để tránh trường hợp anh không thể tự mình kéo lưới lên được.

Thời Dư khóa chiếc Hoàng Ngư Xa dưới gốc cây lớn, rồi chuyển hết lưới lên thuyền. Đến lúc đó, thời gian đã gần 5 giờ sáng. Dưới sự hối thúc liên tục của hệ thống, Thời Dư mở máy động cơ thuyền và hướng về phía đường chân trời.

Kỹ năng lái thuyền là thứ mà Thời Dư đã học từ khi còn nhỏ, lúc đi biển cùng những người lớn trong gia đình. Ai cũng hiểu rằng, khi ra khơi, nhìn xung quanh chẳng thấy gì, thậm chí không thấy bóng dáng một người nào, chỉ toàn là biển cả bao la. Người lớn đứng bên cạnh giám sát, cho lũ trẻ lái thuyền một chút cũng không có vấn đề gì lớn. Lần này, Thời Dư đã đến cục ngư nghiệp để đăng ký và lấy các chứng nhận cần thiết trước khi ra khơi. Mặc dù có nhiều người không cần thi chứng chỉ vẫn lái thuyền, nhưng Thời Dư nghĩ rằng lái thuyền hợp pháp sẽ giúp anh và người khác yên tâm hơn.

Giống như việc lái xe hợp pháp, ít nhất là để đảm bảo không gây hại cho người khác, dù không giúp ích nhiều cho bản thân thì cũng không gây rắc rối cho người khác.

[ Người chăm chỉ thì đã ra biển, còn kẻ lười biếng vừa mới lên thuyền. ] Hệ thống lười biếng nói.

Thời Dư cầm la bàn kiểm tra một chút, xác nhận phương hướng của mình không sai. Hôm nay anh có buff kỳ ngộ trong người, nên tính toán đi xa hơn một chút ra biển để thả lưới. Dù chỉ cần cố gắng một chút là có thể chuyển từ "xe đạp" thành "mô tô", nhưng thời gian có vẻ hơi gấp. Anh lắc lư điều chỉnh tốc độ, và thuyền đánh cá đột nhiên tăng tốc, khiến anh cũng không kịp chuẩn bị mà bị nghiêng ngả. Một tay anh nắm lấy lan can bảo hộ, tay kia điều chỉnh hướng đi, lạnh lùng đáp lại hệ thống: [ Thành công thì hệ thống sẽ lên bờ, thất bại thì hệ thống lại phải tiếp tục xuống biển. ]

Cứ tới đi, làm tổn thương nhau đi! Nếu nói về lời nói châm biếm, Thời Dư chẳng ngán ai cả!

Hệ thống khựng lại một chút, rồi gửi cho anh một biểu cảm [gấu trúc hút thuốc.jpg], không muốn đôi co: [ Hôm nay, nếu cậu điều chỉnh hướng lệch về phía tây khoảng ba độ theo dòng hải lưu, mọi chuyện sẽ suôn sẻ hơn nhiều đấy. ]

Thời Dư lái thuyền cảm thấy thật nhàm chán, nên điều chỉnh góc độ một chút và nói: [ Phát cho tui một bài hát nghe một chút đi. ]

[ OK~ bạn à, cậu muốn nghe những bài hit trong 20 năm qua, ca khúc nổi tiếng trên internet, hay là chọn phát ngẫu nhiên? ]

[ ... Không có lựa chọn nào đáng tin cậy hơn sao? ]

[ Những bài hát kinh điển? Tui có một đề xuất! ] Hệ thống đáp lời, và không đợi Thời Dư trả lời, nó liền phát bài hát ngay lập tức. Trong chốc lát, Thời Dư không còn cảm giác mình đang ở giữa biển yên tĩnh, mà giống như đang ở trong một hộp đêm với ánh đèn laser bảy màu và quả cầu disco lấp lánh. Hệ thống hiện lên trong đầu anh như một quả cầu ánh sáng, đeo kính râm và dây chuyền vàng to bản, nhảy theo điệu nhạc.

Thời Dư ngừng lại, phàn nàn: "Dừng, dừng, dừng! Cậu là từ thời đại nào vậy? Nhanh đổi bài khác đi!"

Hệ thống uỷ khuất ngừng lại, nói: "Danh sách đề cử thập niên 70... Cậu không thích sao?"

"Cậu nên yên lặng một lát đi." Thời Dư lạnh nhạt đáp.

Nửa giờ sau, cuối cùng cũng đến vùng nước dự định. Anh mở túi lưới đánh cá, buộc quả cân nặng vào một đầu lưới, sau đó ném xuống biển. Thuyền vẫn tiếp tục tiến lên, lưới trong tay anh nhanh chóng trượt xuống nước. Bảy tám tấm lưới được buộc lại với nhau, tạo thành một tấm lưới lớn dài khoảng 600 mét. Ở cuối lưới, gắn thêm những quả cân để chìm xuống đáy và phao nổi làm bằng xốp, tạo thành dấu hiệu trên mặt biển.

Hệ thống thúc giục: "Mau mau mau, còn một tấm lưới nữa! Mười phút! Cậu làm được mà!"

"Biết rồi." Thời Dư đáp, tay không ngừng nghỉ. Anh lái thuyền đi thêm vài trăm mét rồi ném tấm lưới thứ hai xuống. Sau khi hoàn thành mọi việc, anh nghe hệ thống hưng phấn thông báo: "Buff kỳ ngộ đã kích hoạt, có hiệu lực ngay lập tức, thời gian còn lại 11 giờ 59 phút 59 giây."

"Mau lên, câu cá đi!"

Thời Dư lại không vội, anh ngồi lên mép thuyền, hai chân ngâm trong nước biển, làn nước lạnh lẽo vỗ vào bắp chân anh. Anh thở dài một hơi và nói: "Tui nghỉ ngơi một lát."

Hệ thống gần như hận không thể thay Thời Dư quăng cần câu: "Nghỉ ngơi gì chứ! Mau lên!"

Thời Dư chậm rãi kéo cần câu và thùng mồi câu lại gần, bắt một con tôm sống và dùng móc xuyên qua đầu nó, vừa nói: [ Gấp cái gì chứ, lại không có nhiệm vụ gì, câu được gì thì tui đem đi bán hoặc tự ăn, tui không thiếu tiền cũng không thiếu ăn uống, gấp cái gì. ]

Đây là lời thật lòng. So với các loại cá, Thời Dư càng thích ăn các loại ốc, sò, hến, nếu không thì tôm cua. Ở đất liền, những thứ này rất đắt đỏ, vì chúng khó nuôi sống, nhưng ở bờ biển thì không còn hiếm lạ, giá cả lại rẻ và tươi ngon. Giống như Thời Dư, ngoài việc tự cung tự cấp, anh còn thường xuyên được các chú bác, anh em họ hàng cho thêm. Về đây mấy tháng, Thời Dư gần như ăn đến mức sắp bị ám ảnh.

Hệ thống: [ Ai nói không có nhiệm vụ! Nhiệm vụ chẳng phải là... ]

Nó dừng lại một chút: [ Thời Dư! Cậu còn có chút đạo đức nào không? Cậu lại dám lừa tui?! ]

Lần này đến lượt Thời Dư lười biếng đáp: [ Tui có nói gì đâu, tất cả đều là tự cậu nói, tui không có, tui không phải, cậu đừng có mà vu khống. ]

Mặc dù nói vậy, nhưng con tôm trên tay anh đã bị treo trên cần câu suốt một phút, cũng không thấy anh ném xuống biển.

Hệ thống: [... Cậu được lắm. ]

[ Tuyên bố nhiệm vụ khẩn cấp! [ Kỳ ngộ! Cá lớn! ] Trong vòng mười hai giờ, bắt được một con cá loại trên năm kg, sẽ hoàn thành nhiệm vụ. Khi nhiệm vụ hoàn thành, ngài sẽ nhận được một gói vật liệu xây dựng cấp hai x1. ]

[ Tuyên bố nhiệm vụ khẩn cấp... ]

Hệ thống liên tục thông báo mười mấy nhiệm vụ mới dừng lại, Thời Dư nở một nụ cười, vung cần câu, quăng mồi thật xa ra ngoài: [ Được rồi! Bắt đầu câu cá thôi! ]

[ Cậu thật là vô sỉ... ] Hệ thống yếu ớt nói.

[ Cảm ơn lời khen ngợi. ] Thời Dư cười khúc khích đáp: [ Sự thật chứng minh, người quá sĩ diện sẽ sống không tốt. ]

[ ... ]

Có lẽ buff kỳ ngộ đã phát huy tác dụng, hầu như vừa mới thả cần xuống ba phút, trên cần câu đã truyền đến động tĩnh, mặt biển xung quanh bắt đầu gợn sóng. Thời Dư khẽ kéo một chút, cảm nhận được đầu dây bên kia truyền đến một lực kéo mạnh mẽ, lúc này anh mới nghiêm túc lên.

Cá lớn cắn câu rồi!

Thời Dư vừa giữ chặt cần câu, vừa từ mép thuyền nhảy xuống boong tàu — dù chỉ là một con cá nặng vài cân, lực kéo dưới nước cũng rất lớn, nếu ngồi trên mép thuyền mà không đề phòng, có thể bị kéo xuống biển, như vậy thì không ổn. Anh đặt cần câu lên lan can thuyền để mượn lực, thu dây một lúc rồi lại thả lỏng một chút, cứ thế tuần hoàn, cuối cùng anh cũng thấy bóng dáng con cá trên mặt biển.

Hệ thống còn kích động hơn anh: [ Nhanh lên, lấy vợt cá! Lấy vợt cá! Đừng để cá chạy mất! ]

Thời Dư một tay giữ chặt cần câu, một tay lấy vợt cá từ bên cạnh, hướng về phía bóng đỏ dưới nước mà vớt một cái. Một con cá toàn thân đỏ rực, dài bằng nửa cánh tay đã bị anh vớt lên!

Hệ thống nhắc nhở: [ Thành công bắt được một con trác đỏ nặng hai cân x1. Chúc mừng người làm nhiệm vụ  [Thời Dư] đã hoàn thành nhiệm vụ [Kỳ ngộ! Cá trác đỏ!], nhận được phần thưởng mồi câu đặc chế x10, cá bột cá trác đỏ x10. ]


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp