“Muội nói, đêm qua muội phu ngủ ở đây hả?”

Tả phu nhân không tin hỏi lại.

Bà ta thật sự chấn động không thôi.

Sau khi đàn bà sinh xong thường chưa hết sản dịch, đàn ông thường chê bẩn chỉ muốn tránh cho thật xa, muội phu lại chịu ngủ lại ở đây?

Tả phu nhân nhớ lại ánh mắt chán ghét của phu quân sau khi mình sinh con, lòng thấy đau nhói.

Bà ta không sao hiểu được Tả Hòa Tĩnh dựa vào gì mà tốt số như vậy!

Kiều phu nhân cũng nhận ra vẻ ghen ghét không giấu được của Tả phu nhân, trong lòng vừa bi thương vừa vui mừng.

Bi thương vì mình không biết nhìn người, suýt nữa hại cả Kiều gia.

Vui mừng vì từ nay về sau mình không cần lui tới với hạng người lòng dạ ác độc, không bao giờ phải che giấu sự chiều chuộng của phu quân để giữ thể diện cho đại tẩu.

“Đúng vậy, hôm qua chàng còn chỉnh đốn cả phủ, nói rõ là không bao giờ nạp thiếp, càng không thu thông phòng gì đó nên đại tẩu không cần lo cho ta.”

Kiều phu nhân vừa nói xong đã nghe tiếng rắc từ tay Tả phu nhân, thì ra là ghen ghét đến bẻ gãy hộ giáp.- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -

Kiều Kiều Kiều nhìn sang: "Lêu lêu lêu, không nhịn được, lộ mặt thật rồi kìa!” 

Kiều phu nhân nghe vậy hơi nhếch môi, nhưng bà là người được nuôi dưỡng rất tốt làm như không nghe thấy gì.

Nếu bà không bị tình thân che mắt thì loại người cỡ Tả phu nhân chẳng là gì trước mặt bà!

Tả phu nhân cũng nhận ra mình thất thố, nhanh chóng điều chỉnh sắc mặt, ngượng ngùng nói:

“Muội muội cũng cần kiềm chế, nam nhân nhất thời không biết chừng mực, đừng để mình bị thương.”

Kiều phu nhân che miệng, giận dỗi cười, nói: “Tẩu tẩu nói bậy gì đó, phu quân ở lại chỉ để đưa ta đi tiểu đêm thôi, đuổi cũng không chịu đi.”

Đôi tay Tả phu nhân chợt run lên như nghe một câu chuyện hão huyền.

Đưa đi tiểu đêm?

Trên đời có người đàn ông chịu làm chuyện này sao?

Kiều phu nhân trước giờ chưa từng nói những lời này trước mặt Tả phu nhân, giờ lại không thèm giữ ý, lời lẽ như mũi kim đâm vào người Tả phu nhân.

Tả phu nhân nắm chặt khăn tay, lòng oán hận vô cùng.

Tả Hòa Tĩnh biết rõ ca ca mình khốn nạn ra sao, mình sống khổ sở thế nào mà hôm nay lại hết lần này đến lần khác khoe khoang tình cảm phu thê ân ái là có ý gì? Muốn thấy mình mất mặt sao!

Kiều phu nhân ngoài mặt vẫn tươi cười nhưng đáy mắt lại lạnh như băng. .

Chỉ nói mấy câu mà đã đau lòng rồi? Vậy khi người hại chết cả Kiều gia ta có từng nghĩ bọn ta đau đớn thế nào không!

Kiều Kiều Kiều thấy mẫu thân mình liên tục xuất chiêu thì không ngừng cổ vũ.

“Aaa! Nương đâm trúng chỗ đau rồi, nhìn Tả phu nhân kìa, mặt mày méo xẹo! Đánh sấp mặt kẻ xấu thật sảng khoái mà!” 

“Ôi, nếu có thể tìm cách đuổi cữu mẫu này khỏi phủ Duyện Quốc Công thì tốt quá.”

“Mình nhớ trước khi cữu mẫu gả cho cữu cữu có một thanh mai trúc mã là thuộc hạ ở phủ Tĩnh Vương, cũng tại tên đó dụ dỗ giấu bằng chứng giả thông đồng với địch phản quốc, hắn tên gì ấy nhỉ?”

“Ôi, sao nghĩ mãi không ra!” 

Kiều Kiều Kiều buồn bã lắc đầu.

Mắt Kiều phu nhân khẽ lóe lên, nhẹ nhàng đu đưa Kiều Kiều Kiều, không muốn nàng tốn công nghĩ tiếp nữa.

Những việc thế này chỉ cần có ý điều tra thì nhất định sẽ biết được thôi. 

Nếu tẩu tẩu thật sự phản bội ca ca, vậy phủ quốc công không thể chứa được nữa!

Kiều phu nhân thấy Tả phu nhân mãi không nhắc đến hôn sự thì chủ động hỏi: “Hôm nay sao không dẫn Ninh nhi đi cùng?”

Tả phu nhân bình tĩnh lại, giờ mới nhớ mình còn có chuyện quan trọng.

“Con bé gần đây bỏ nhiều công sức chuẩn bị cho hội thơ nửa năm sau.”

Kiều phu nhân gật đầu, hội thơ là sự kiện lớn ở kinh thành, năm đó bà cũng gặp mặt phu quân ở hội thơ.

Tả phu nhân quả nhiên nhắc lại chuyện kia.

“Muội muội, chuyện ta nói lần trước muội đã bàn với muội phu chưa? Ta nói thật, hai nhà chúng ta càng thêm thân thiết thì còn gì bằng!”

Kiều phu nhân ra vẻ khó xử lắc đầu: "Tẩu tẩu, sợ là không thành công.”

Tả phu nhân nghe vậy sầm mặt xuống: "Là sao, muội muội chê Ninh nhi nhà ta không xứng với Thiên Kinh sao?”

Kiều Kiều Kiều phấn chấn hẳn lên.

“Tới rồi! Nương, mau chọc cho bà ta tức chết! Xem sau này bà ta còn mặt dày đến nhà mình nữa không!” 

Này nếu trước đây Tả phu nhân vừa lạnh mặt thì Kiều phu nhân nhất định sẽ tươi cười xoa dịu.

Nhưng giờ Kiều phu nhân lại ngồi yên trên sập không thèm nhúc nhích.

Bà lạnh nhạt nói: “Tẩu tẩu đừng nóng giận, thật sự lão đại là đứa không thích sắp đặt.”

Tả phu nhân nghe vậy thì cười khinh khỉnh: "Từ xưa đến giờ lệnh của cha mẹ lời người mai mối, dù Thiên Kinh có chủ ý nhưng hôn sự không phải do các người quyết định sao?”

Kiều phu nhân bình thản: "Ta không muốn ép buộc con cái.”

Tả phu nhân giận đến bật cười: "Ý của muội muội là, để Thiên Kinh cưới Ninh nhi là ép buộc Thiên Kinh hả?”

Kiều phu nhân thờ ơ buông một câu: "Câu này là chính tẩu tẩu nói đó, muội muội không có ý đó.”

Tả phu nhân đứng phắt dậy, mặt mũi xanh mét, giọng điệu châm chọc:

“Muội muội hiện giờ đúng là vẻ vang, trong kinh thành ai cũng nói Kiều gia thăng tiến không ngừng, rất được lòng vua, không chừng còn cưới công chúa nữa kìa!”

Kiều phu nhân nghe vậy sầm mặt, đôi mắt phượng bình tĩnh nhìn chằm chằm Tả phu nhân.

“Tẩu tẩu, đừng nhắc lại những lời bóng gió thế này, Kiều gia ta luôn giữ bổn phận, trung với nước không dám có ý tưởng không an phận.”

“Còn chuyện hôn nhân của Ninh nhi, nếu tẩu tẩu sốt ruột, ta sẽ nhờ phu quân lưu ý giúp những thanh niên có tài, tiểu thư phủ Duyện Quốc Công tất nhiên không thể thiệt thòi được.”

Đây là lần đầu tiên Kiều phu nhân thể hiện phong thái uy nghiêm của đương gia chủ mẫu trước mặt Tả phu nhân, khí thế không giận tự uy kia quả nhiên lấn át Tả phu nhân.

“Ngươi...... Ngươi......”

Tả phu nhân lắp bắp một hồi, cuối cùng thẹn quá thành giận nói: “Chuyện hôn nhân của Ninh nhi đã có mẫu thân là ta lo rồi, không dám làm phiền Kiều phu nhân!”

Kiều phu nhân nghe vậy, ôm Kiều Kiều Kiều tựa người vào gối mềm, lạnh nhạt trả lời: “Việc này có tẩu tẩu lo liệu tất nhiên là rất tốt rồi.”

Tả phu nhân vô cùng phẫn nộ, cắn răng nói: “Hôm nay coi như ta chưa từng tới đây, cửa Kiều gia cao quá, giờ ta không dám trèo cao!”

Bà ta không tin Tả Hòa Tĩnh dám thật sự trở mặt với mình.

Nhưng Kiều phu nhân chỉ nhẹ nhàng vỗ về Kiều Kiều Kiều, khách sáo buông lời: “Muội muội không tiện tiễn xa, tẩu tẩu đi thong thả.”

Tả phu nhân nghe vậy mặt mày nhăn nhúm, lườm Kiều phu nhân một cái rồi phất tay áo giận dữ bỏ đi.

Kiều Kiều Kiều rốt cuộc cũng thở phào nhẹ nhõm.

“Đi thì tốt rồi! Đi thì tốt rồi! Lúc này xem ra thật sự đắc tội thật rồi, nhưng phải đề phòng bà ta chó cùng rứt giậu mới được, nhưng Tĩnh Vương giờ còn chưa lớn mạnh, bà ta muốn nhảy nhót cũng không được!” 

“Ôi, mẫu thân thật oai phong, mẫu thân thật mạnh mẽ! Loại đẳng cấp này làm gì có cửa trạch đấu trước mắt nương mình.” 

Kiều phu nhân trìu mến dán sát vào trán Kiều Kiều Kiều, hôm nay xem như bà đã nhìn rõ bộ mặt của đại tẩu.

May mà mà có Kiều Kiều.

May mà mọi chuyện vẫn còn kịp.

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play