Dưới sự che chở của cả nhà, Kiều Kiều Kiều rốt cuộc cũng đầy tháng!

Trước đó năm ngày Kiều phủ đã bắt đầu chuẩn bị tiệc đầy tháng, Kiều Trung Quốc đích thân lo liệu mọi chuyện, muốn mọi thứ phải hoàn hảo.

Thánh Thượng nghe tin con gái nhỏ của Kiều gia sắp đầy tháng thì vung tay trong điện:

“Thái Tử, con thay mặt trẫm đến Kiều gia chúc mừng đi.”

Thánh Thượng ưu ái, nếu là nhà khác thì đúng là vinh quang không dám mơ.

Kiều Trung Quốc tỏ ra vô cùng biết ơn, nhưng sau khi về nhà lại không khỏi lo âu.

Kiều gia bọn họ giờ quá nổi bật.

Nhưng vinh sủng thế này cũng không phải chuyện tốt đẹp gì.

Kiều Trung Quốc quyết định bế Kiều Kiều Kiều ra mắt mọi người, đến lúc đó biết đâu sẽ nghe được những bí mật khó lường nào đó, Kiều gia cũng có thể tính toán giành cơ hội ra tay trước!

Thiệp mời dự tiệc đầy tháng do Kiều phu nhân đích thân trông coi, bà thêm vào Hàn gia Công Bộ thị lang, hy vọng có thể gặp mặt người nhà của con dâu mình.

Đến ngày đầy tháng, Kiều phu nhân ăn diện cẩn thận cho Kiều Kiều Kiều.

Em bé nhỏ nhắn nằm ở trên giường, đôi mắt vừa sáng lại vừa tròn, làn da trắng nõn mềm mại, trên đầu chải hai búi tóc nhỏ phối với bộ đồ màu hồng và đôi giày đầu hổ, đáng yêu giống hệt em bé trong tranh Tết.

Kiều phu nhân yêu chiều bế Kiều Kiều Kiều suốt, dịu giọng hỏi Lưu ma ma.

“Đã chuyển đồ cho Cứu tế đường chưa?”

Lưu ma ma vui mừng, không ngừng gật đầu: "Phu nhân yên tâm đi, sáng sớm hôm nay đã mang đi rồi, vẫn để tên tiểu thư.”

“Ở đó toàn là những đứa trẻ không cha không mẹ, không nhà không cửa đúng là đáng thương, giờ được phu nhân và tiểu tiểu thư[1] có lòng ít nhiều gì cũng sống đỡ hơn rất nhiều.”- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -

[1] nếu để tiểu thư nhỏ thì không hay nên để nguyên

Kiều Kiều Kiều lần đầu tiên nghe nhắc đến Cứu Tế đường, giờ mới biết nương vẫn luôn lấy danh nghĩa nàng làm việc thiện.

Lòng nàng hơi run lên, từ từ, đây không phải là công đức sao!

Kiều Kiều Kiều lập tức mở cửa hàng công đức ra.

Nàng nhìn thật kỹ, lập tức mừng rỡ như điên.

“Aaa! Điểm công đức tăng tới 120 điểm! Nương ơi người thật chịu chi!” 

 “Ôi ôi, quả nhiên có tiền tốt quá, giúp được nhiều người như vậy đã kiếm được một phần năm công đức kiếp trước!” 

Kiều phu nhân tuy không hiểu điểm công đức là gì nhưng thấy Kiều Kiều Kiều vui mừng đến thế thì biết mình làm đúng.

“Ma ma, chuyện tốt không thể dừng được, sau này mỗi tháng không cần ta dặn cứ đúng giờ mang tiền sang đó, đám trẻ ở đó sống cũng khó khăn.”

Lưu ma ma vội vàng thưa vâng.

Thời gian trôi qua lần lượt có khách đến dự tiệc.

Kiều phu nhân đã hết thời gian ở cữ, sắc mặt không những không tiều tụy mà cả người càng thêm rạng rỡ.

Bà ngồi nghiêm chỉnh ở hậu đường tiếp khách, các phu nhân thấy bà đều không nhịn được cảm thán kinh ngạc.

Kiều Kiều Kiều tự hào hừ lên một tiếng, vẻ ngoài đáng yêu của nàng thu hút sự chú ý của mọi người.

Chẳng bao lâu khách đã tụ tập ở hậu đường, Kiều Kiều Kiều được mọi người truyền nhau bồng bế, cổ và cổ tay đeo đầy trang sức bằng vàng.

Lúc này, ngoài cửa có người thông báo: "Phu nhân và tiểu thư Hàn gia đến ——”

Kiều phu nhân nghe thế thì mắt sáng lên, đôi mắt tròn của Kiều Kiều Kiều cũng giống hệt Kiều phu nhân, hai mẹ con đều trông mong nhìn ra cửa.

Lúc này trong phòng vang lên những tiếng xì xào.

“Hàn gia? Không phải nhà họ không chịu tham gia bất kỳ yến hội nào sao?”

“Hừ, ngày thường ra vẻ thanh cao, hôm nay không phải cũng nóng lòng tìm tới sao?”

Kiều phu nhân nghe được những lời chỉ trích này thì nhíu mày đứng lên.

Lúc này có hai người từ ngoài đi vào.

Vị phu nhân bên trái tầm bốn mươi tuổi, xiêm y trên người tuy màu sắc tươi sáng nhưng vẫn hơi cũ kỹ.

Bà ấy khẽ nhíu mày, bình tĩnh đối mặt với ánh mắt đánh giá của mọi người, không hề kiêu ngạo hay nóng nảy.

Một thiếu nữ còn trẻ đi theo bên cạnh bà, nàng mặc váy dài màu vàng nhạt, thân hình thon thả, sống lưng thẳng tắp.

Kiều Kiều Kiều nhìn kỹ khuôn mặt của thiếu nữ, tuy không xinh đẹp rực rỡ nhưng lại hơn người ở chỗ điềm đạm thanh tú, bình tĩnh tự nhiên.

“Aaa! Nương ơi! Là đại tẩu kìa! Con dâu tương lai của nương! Mình rất thích! Wow, mới nhìn một cái đã thích rồi!” 

Kiều Kiều Kiều nhìn Hàn tiểu thư qua bộ lọc của nguyên tác, còn Kiều phu nhân lại nhìn phong thái và cử chỉ thể hiện được nuôi dạy rất chu toàn.

Kiều phu nhân chỉ liếc qua đã chấm ngay tiểu thư Hàn gia.

Thanh tú sáng sủa, thông minh linh lợi, tuyệt đối đảm đương được vị trí thiếu phu nhân Kiều gia.

Kiều phu nhân nghĩ vậy thì bế Kiều Kiều Kiều đích thân bước tới tiếp đón.

Mọi người thấy thái độ tôn trọng này không khỏi kinh ngạc.

Hàn phu nhân cũng không ngờ Kiều phu nhân sẽ đích thân đón tiếp nên vội chào hỏi.

Bà ấy vốn không muốn tham gia yến tiệc gì hết, một là phu quân làm quan không kết bè với ai, bà ấy không thể khiến phu quân khó xử.

Hai là bà ấy không giỏi ăn nói, không muốn đắc tội với ai.

Nhưng hôm nhận được thiệp mời của Kiều phủ, phu quân lại dặn phải tham dự bữa tiệc này.

Chỉ vì Kiều ngự sử là người duy nhất trong triều mà phu quân kính phục.

Hàn phu nhân những tưởng phu nhân nơi nhà cao cửa rộng rất khó chung đụng, giờ thấy Kiều phu nhân xinh đẹp dịu dàng, nhất thời như tắm mình trong gió xuân.

“Đến hơi muộn mong phu nhân chớ trách.”

Kiều phu nhân cười lắc đầu: "Không muộn, vẫn còn sớm mà.”

Bà hơi quay đầu, ánh mắt dịu dàng dừng lại trên người Hàn tiểu thư, cười hỏi: “Đây là?”

Hàn tiểu thư chủ động đi tới, tự nhiên phóng khoáng hành lễ, Hàn phu nhân lúc này mới nói: “Đây là tiểu nữ Nhã Huyền, tính tình nhút nhát, đành bêu xấu trước mặt phu nhân.”

Kiều phu nhân đúng kiểu mẹ chồng nhìn con dâu, càng nhìn càng thích.

Bà hiểu rõ con trai mình, lão đại tuy có vẻ tâm tư thâm trầm nhưng thật ra là người ngoài lạnh trong nóng, cần có một người con gái nhã nhặn lịch sự, dịu dàng lại hiểu biết mới có thể chung sống hòa hợp.

Hàn phu nhân chú ý tới ánh mắt của Kiều phu nhân, thấy bà nhìn con gái mình tỏ vẻ vừa lòng thầm giật mình.

Nghe nói Đại Lang Kiều phủ năm mười tám, là Thám Hoa lang nổi danh khắp kinh thành, đến nay vẫn chưa định chuyện hôn nhân...

Hàn phu nhân chỉ nghĩ đến đây thì không dám nghĩ tiếp nữa.

Hàn gia với Kiều gia môn không đăng hộ không đối, lão gia lại không có tiếng tốt, nếu Nhã Huyền gả vào nơi nhà cao cửa rộng thế này sợ là sẽ chịu ấm ức.

Tuy lúc này các phu nhân không dám bàn tán nữa nhưng không khỏi nhìn nhau, phỏng đoán ý đồ của Kiều phu nhân.

Lúc này ngoài cửa lại có người báo danh: “Phu nhân và tiểu thư Mạnh gia tới!”

Kiều Kiều Kiều vốn đang say sưa ngắm nhìn khí chất của đại tẩu, giờ nghe nhắc đến Mạnh gia thì lập tức kích động.

“Nữ chính! Nữ chính lại tới rồi!” 

“Phải để nàng ta thấy phong thái của đại tẩu mình, để nàng ta biết tiểu thư khuê các được nuôi dạy trong các gia đình quan lớn thời xưa không thua đám xuyên không!” 

Kiều phu nhân nghe đến đó thì nhíu mày.

Phu quân từng kể với bà Mạnh gia có ý muốn kết thông gia với Kiều phủ, hơn nữa tiểu cô nương mười tuổi này còn có ý đồ ngấm nghé lão đại nhà họ!

Bà cũng muốn xem thử cô gái khiến Kiều Kiều để ý rốt cuộc như thế nào.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play