Kiều Kiều Kiều chào đời.
Nàng vừa lọt lòng đã cố mở to mắt.
Nàng phải nhìn rõ mình được đầu thai vào gia đình tốt thế nào!
Ôi chao, cách bày trí đúng là phú quý, vừa sang trọng vừa cổ xưa, sao giống thời cổ đại vậy?
Kiều Kiều Kiều đang ngờ vực bỗng thấy có ai đó nhẹ nhàng tách hai chân nàng ra, sau đó có tiếng chúc mừng vang lên:
“Chúc mừng phu nhân được như ý! Là một tiểu thư!”
“Tốt quá!”
Một giọng nói mệt mỏi pha lẫn vui mừng vang lên nghe rất êm tai, chắc là mẹ nàng.
Kiều Kiều Kiều nghe vậy hai mắt tỏa sáng, ôi nhà này không hề trọng nam khinh nữ, lão Diêm Vương đúng là đáng tin!
Kiếp trước Kiều Kiều Kiều làm rất nhiều việc tốt, nào là quyên góp từ thiện, hiến máu, hiến tế bào gốc tủy sống, dạy học, giúp người cao tuổi qua đường ….
Nàng bị đâm chết vì thấy chuyện bất bình ra tay giúp đỡ, bị kẻ bắt cóc lỡ tay đâm lệch hướng trúng nàng.
Sau khi chết nàng còn hiến nội tạng cứu sống được bảy người nữa.
Một Thánh mẫu thế mà lại xuống địa phủ, lão Diêm Vương suýt bị hào quang công đức trên người Kiều Kiều Kiều chói đến mù mắt.
Thế là lão nhấc bút lên: "Ngươi tích nhiều công đức, không thể mất mạng như vậy được, cho phép mang theo ký ức đầu thai, hạnh phúc cả đời!”
Thế là Kiều Kiều Kiều xuyên tới đây.
Nàng cảm giác được ai đó nhẹ nhàng tắm sạch, thoải mái đến không nhịn được híp mắt lại.
Rồi nàng nghe giọng nói nghi hoặc của mẹ mình: "Lão gia đâu?”
“Thưa phu nhân, lúc nãy người trở dạ nên nô tỳ không dám thưa là lão gia và các công tử đều ra ngoài rồi.”
“Sao? Xảy ra chuyện gì?”
Kiều Kiều Kiều nghe vậy cũng dỏng tai lên, nghe ma ma kia cẩn thận kể rõ:
“Phu nhân đừng sốt ruột, cũng không phải chuyện lớn. Chỉ là tiểu nữ nhi Mạnh gia rơi xuống nước, đúng lúc được Nhị công tử đi qua cứu lên. Không ngờ Mạnh cô nương vừa tỉnh lại bắt đầu mê nhảm, lão gia và Đại công tử nghe tin mới qua đó.”
“Ban đầu ai cũng nghĩ phải hai ngày nữa phu nhân mới trở dạ, không ngờ chuyện lại xảy ra đột ngột, nô tỳ đã cho người báo tin, chắc lão gia và các công tử sắp về rồi.”
Giọng nói sốt ruột của mẹ nàng vang lên: "Tiểu nữ nhi Mạnh gia lớn rồi, nếu đến tuổi phải tránh tị hiềm thì phiền phức rồi.”
Ma ma vội thưa: “Nô tỳ đã hỏi thăm rồi, tiểu nữ nhi Mạnh gia tên là Cốc Tuyết, năm nay mười tuổi, vẫn còn nhỏ.”
Kiều Kiều Kiều đang buôn chuyện say sưa, nghe đến đây giật bắn như bị sét đánh!
Khốn khiếp! Lão Diêm Vương dám lừa nàng!
Gì mà đầu thai vào chỗ tốt, cuối cùng lại là xuyên sách!
Trước khi nàng ra tay giúp người vừa đọc xong một quyển tiểu thuyết máu chó thể loại ngôn tình cổ đại tên là “Vương gia mặt lạnh xin nuông chiều.”
Nữ chính là một nhân vật xuyên không tên Mạnh Cốc Tuyết!
Vậy nàng xuyên vào nhân vật nào? (đọc truyện trên app giúp phát triển các team dịch TYT)
“Vậy thì không sao, tuy Mạnh gia với Kiều gia nhà ta cũng xem như môn đăng hộ đối, nhưng Địa Nghĩa vẫn còn nhỏ tuổi, không nên đính hôn quá sớm.”
Kiều gia!?
Kiều Kiều Kiều suýt ngất tại chỗ!
Trong sách chỉ có một Kiều gia, cả nhà Kiều gia đều là trung thần nhưng lại trở thành vật hy sinh chính trị!- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Trời ơi! Kết cuộc của Kiều gia là chết hết cả nhà!
Hơn nữa cả đời nàng chỉ được khái quát bằng một câu “con gái út của Kiều gia chết yểu khi mới lên ba!”
“Aaa! Lão Diêm Vương, tốt nhất là lão nói cho rõ, không thì sau khi chết ta sẽ lật tung địa phủ của người!”
Đinh ——
“Hệ thống cửa hàng công đức đã online, mời kiểm tra và tiếp nhận.”
Kiều Kiều Kiều:?
Trước mắt nàng đột nhiên xuất hiện một giao diện, trên đó viết bốn chữ “Cửa hàng công đức”.
Kiều Kiều Kiều cố uốn những ngón tay nhỏ cứng đờ của mình, chạm vào cửa hàng.
“Dựa vào biểu hiện Thánh mẫu kiếp trước, cửa hàng tặng 100 điểm công đức, có đổi không?”
Mắt Kiều Kiều Kiều sáng rực, đây là hệ thống trong truyền thuyết đấy ư!
“Mau cho xem có gì!”
Các hình ảnh lần lượt lướt qua màn hình, Kiều Kiều Kiều thấy được: Khinh thân phù, Dịch dung đan, Bế khí đan, Giả tử đan, Mỹ dung dưỡng nhan đan, Đại lực đan......
“Oa oa oa! Bàn tay vàng!”
Kiều Kiều Kiều mừng rỡ khua khoắng tay chân nhưng khi nhìn thấy số điểm đổi lấy mớ bùa và thuốc này thì lập tức biến sắc.
Mẹ nó! Một viên dịch dung đan mất 20 điểm công đức. Kiếp trước nàng phấn đấu đến chết chỉ đổi được năm viên dịch dung đan?
Đừng nói tới Vô địch tích lịch tạc phù, kim cương bất hoại phù…, phải mất đến 80 điểm.
Sau đó còn vô số ô quyền hạn chưa mở, cần số điểm công đức cao chót vót!
May mà có thể từ từ tích lũy điểm công đức, cửa hàng công đức này có thể cứu mạng vào giờ phút sinh tử!
Kiều Kiều Kiều im lặng, xem ra lão Diêm Vương còn có chút lương tâm, hay là...... tới đâu hay tới đó?
Nàng nhanh chóng được quấn tã, đưa tới cho Kiều phu nhân.
“Phu nhân chắc nóng lòng lắm rồi? Mau nhìn tiểu thư đi, đúng là xinh đẹp giống hệt người!”
Kiều phu nhân đón lấy Kiều Kiều Kiều, Kiều Kiều Kiều lập tức tròn mắt tò mò ngắm Kiều phu nhân.
Trong tiểu thuyết có nhắc vị Kiều phu nhân từng được ban danh hiệu đệ nhất mỹ nhân kinh thành nhưng chết sớm này, Kiều Kiều Kiều vô cùng tò mò!
Đập vào mắt nàng là một khuôn mặt rất xinh đẹp, tuy vừa vượt cạn nên không giấu được vẻ mệt mỏi nhưng như vậy lại khiến khuôn mặt kiều diễm thêm phần dịu dàng yếu đuối.
Kiều Kiều Kiều chớp mắt, lập tức hóa thành fan hâm mộ!
“A a a nương mình đẹp quá! Đúng là được Nữ Oa khéo tạo nên mà!!!”
Tay Kiều phu nhân chợt run lên, vội nhìn quanh, ánh mắt ngơ ngác lẫn khiếp sợ.
Ai? Ai đang nói chuyện vậy!
“Trời ơi, đúng là đẹp không góc chết mà! Nương là thần tượng của con! Xin người truyền lại nhan sắc cho con!”
Nương?
Kiều phu nhân vô cùng kinh hãi cúi đầu, chỉ thấy Kiều Kiều Kiều mở to đôi mắt đen lúng liếng đang chăm chú nhìn bà.
“A a a, nương đang nhìn mình! Sao lại sững sờ thế kia? Chẳng lẽ mình xấu lắm hả? Không thể nào!”
Kiều phu nhân nghe thế dù trong lòng vẫn còn kinh hãi nhưng tình thương bản năng của người mẹ khiến Kiều phu nhân buột miệng khen:
“Kiều Kiều thật đáng yêu, giống nương.”
Kiều Kiều Kiều thở phào nhẹ nhõm.
“À, kiếp này mình cũng tên là Kiều Kiều Kiều sao? Trùng hợp ghê! Kiếp trước mình là trẻ mồ côi, còn chết trẻ, kiếp này hy vọng có thể trở thành Kiều Kiều Kiều vui vẻ vô tư!”
Kiều phu nhân nghe vậy, tim chợt lỡ nhịp.
Vậy ra Kiều Kiều của bà đầu thai mang theo ký ức kiếp trước sao?
Mồ côi, chết sớm....
Kiều phu nhân nghĩ đến tình cảnh của con gái mình kiếp trước, vừa thương tiếc vừa xót xa.
Bà không sợ ma quỷ gì hết.
Kiều Kiều được bà hoài thai mười tháng mới sinh ra, kiếp này là con gái bà, nhất định hạnh phúc cả đời!
Kiều phu nhân nghĩ vậy thì không còn do dự, ghé sát mặt Kiều Kiều Kiều, dịu dàng an ủi: “Kiều Kiều, bé ngoan của nương, nương nhất định sẽ cho con bình an hạnh phúc cả đời.”
Kiều Kiều Kiều cảm nhận được tình mẫu tử dịu dàng chưa từng nếm trải, nàng không khỏi vui mừng, nảy sinh tâm lý dựa dẫm.
Nhưng chỉ chớp mắt nàng lại biến sắc.
“Khoan! Mình nhớ nương qua đời vì đau buồn quá độ nên tích tụ trong lòng, mà nguyên nhân chính là… vào ngày nương sinh có nha hoàn nhân cơ hội leo lên giường phụ thân!”