“Lão gia?”
Người hầu ngoài cửa vừa chứng kiến cả nhà Hoa Đại bị trừng trị, vẫn còn nơm nớp trong lòng chỉ dám nhỏ giọng thúc giục.
Kiều Trung Quốc như vừa tỉnh mộng, ông lập tức bình tĩnh, ngoài mặt không để lộ chút bất thường nào.
“Aaa! Mình cũng muốn gặp! Mình cũng phải thấy nữ chính! Huhu, cha, dẫn con theo đi! Làm ơn mà!”
Kiều Kiều Kiều cố chịu đựng cảm giác vừa mệt vừa đói, chỉ hận không ai hiểu được ngôn ngữ của mình.
Kiều Trung Quốc vốn muốn rời đi, nghe vậy thì khựng lại, cao giọng nói: “Mời khách từ chính đường tới đây, gặp mặt ở đây.”
“Ôi chao! Cha ơi, con yêu người quá! Người đúng là hiểu con!”
Kiều Kiều Kiều mừng đến rơi lệ.
Kiều Trung Quốc nghe vậy vội âu yếm đón lấy Kiều Kiều Kiều, kiêu ngạo nghĩ thầm: Con gái nói yêu mình kìa!
Tối hôm qua Kiều Thiên Kinh và Kiều Địa Nghĩa đã gặp Mạnh Cốc Tuyết.
Nhưng lúc đó họ thật không ngờ tiểu cô nương mười tuổi kia lại khiến Kiều gia gặp phải biến cố lớn như vậy.
Đối phương giờ chỉ mới mười tuổi nên không phải ngại ngần gì, giờ hai anh em họ càng không muốn đi.
Vợ chồng Mạnh gia được mời tới rất nhanh, lúc đầu họ còn khó chịu khi thấy cửa sổ đóng chặt.
Nhưng khi nhìn thấy đứa bé trong lòng Kiều Trung Quốc thì lập tức hiểu ra.
Mạnh phu nhân thật lòng hâm mộ.
Cả kinh thành đều đồn Kiều ngự sử yêu vợ như mạng sống, hơn nữa… còn rất phong độ.
Nhìn đi, tuổi đã trung niên mà còn sinh được con gái, tiếp khách còn ôm con trong lòng, đúng là cưng chìu như con ngươi trong mắt.
Nhìn lại hai đứa con trai đều là rồng phượng giữa người thường, các quý phu nhân ở kinh thành mỗi khi nhắc đến Kiều phu nhân có ai không cắn khăn ghen tỵ đâu?- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Nhìn lại lão già nhà mình, rõ ràng kém Kiều ngự sử năm tuổi mà bụng đã phệ, đầu cũng hói, thiếp thất nạp hết người này đến người khác.
Mạnh phu nhân vô cùng căm giận!
So sánh chỉ muốn tức chết!
Mạnh lão gia lại không biết mình, nâng cái bụng phệ lên tươi cười chào đón.
“Kiều huynh, chuyện đêm qua đúng là ngoài ý muốn, tiếp đãi không chu đáo thật là có lỗi. Sáng sớm nay tiểu nữ đã đỡ hơn nhiều, tiểu đệ cố tình dẫn con bé đến đây cảm ơn nhị công tử của quý phủ.”
Ông ta vừa nói vừa hơi nghiêng người, để lộ Mạnh Cốc Tuyết phía sau.
Kiều Trung Quốc hiểu ý con gái, cố tình hướng mặt nàng ra ngoài.
Kiều Kiều Kiều nhìn chăm chú, không khỏi hơi thất vọng.
Trong truyện tác giả tâng bốc nhan sắc Mạnh Cốc Tuyết trên trời dưới đất không ai bì kịp, thậm chí còn gán cho danh hiệu nào là đệ nhất mỹ nhân đệ nhất tài nữ kinh thành.
Kiều Kiều Kiều trông chờ quá nhiều, nhưng một bé gái mười tuổi thì vẫn chưa trổ mã.
Chỉ thấy nàng ta có hàng mày cong cong, mũi hơi hếch, miệng nhỏ, da hơi xanh xao.
Nhưng đôi mắt kia đúng là đẹp, linh động hoạt bát không ngừng quan sát xung quanh.
“Ôi chao, xem ra chuyện rơi xuống nước tối qua là cơ hội để nữ chính xuyên qua, hiện giờ linh hồn trong thân thể này đã là của một người hiện đại trưởng thành, cốt truyện rốt cuộc cũng tới!”
Mấy cha con Kiều gia lập tức sợ đến ngây ra.
Xuyên qua?
Vậy ra tiểu thư Mạnh gia tối qua rơi xuống nước đã chết, hiện giờ đứng trước mắt họ là một người khác? (đọc truyện trên app giúp phát triển các team dịch TYT)
Vậy… Vậy không phải là mượn xác hoàn hồn sao?
Người dương khí đầy mình như Kiều Trung Quốc nghĩ vậy cũng thấy sống lưng lạnh toát.
Nhưng ông đã tự động bỏ qua một sự thật là con gái cũng khác thường không kém!
Tuy trong lòng có vô vàn suy nghĩ nhưng nhiều năm lăn lộn trong quan trường khiến Kiều Trung Quốc vẫn giữ vững vẻ bình thản bề ngoài.
“Sao Mạnh huynh lại nói vậy, hôm qua tình hình rối ren như vậy cũng là bình thường, đâu cần mất công đến đây một chuyến thế này.”
Mạnh lão gia là người tinh ranh, hiện giờ Kiều gia được trọng dụng, tuy Kiều Trung Quốc chỉ là ngự sử tam phẩm, nhưng có thể tùy tiện lên tiếng trong triều, không ai dám cãi một câu?
Vì mọi người đều ngầm hiểu kẻ nào bị Kiều Trung Quốc tố giác không phải có lòng bất chính thì cũng bị bắt quả tang cả người lẫn tang vật.
Nhưng ông lại chỉ trung với vua, ngay cả yến hội của đồng liêu cũng không tham gia, luôn chỉ một mình.
Mạnh lão gia thầm tính toán nếu có thể mượn cơ hội này qua lại với Kiều Trung Quốc chẳng phải địa vị của ông ta trong triều sẽ vững chắc hơn sao.
“Ôi chao, Kiều huynh, ân cứu mạng lớn như trời biển, Tiểu Tuyết, mau tới đây cảm ơn nhị công tử đi!”
Mạnh Cốc Tuyết thoải mái dứt khoát đi tới, ánh mắt sáng ngời, giọng nói trong trẻo.
“Tạ ơn Kiều nhị công tử đã cứu mạng, Tiểu Tuyết không có gì báo đáp, suốt đời khó quên!”
Kiều Địa Nghĩa cố tình nhìn kỹ hơn, tối qua Mạnh Cốc Tuyết hoảng loạn thấy rõ, tỏ vẻ nhát gan nhút nhát, chỉ biết khóc sướt mướt sau đó thì sốt cao.
Không ngờ mới qua một đêm quả nhiên như đã đổi thành người khác!
Chẳng lẽ đúng như tiểu muội nói, trong thân thể Mạnh Cốc Tuyết hiện giờ là một người trưởng thành đến từ một thế giới khác sao?
Hai vai Kiều Địa Nghĩa run lên, lông tơ dựng đứng lên!
Mạnh Cốc Tuyết cũng đồng thời đánh giá Kiều Địa Nghĩa.
Nàng ta hơi sáng mắt lên, không giấu được vẻ kinh ngạc thán phục.
Oa, đẹp trai quá!
Ngoại hình này có thể sánh ngang diễn viên ra mắt hàng đầu được rồi?
Ánh mắt nàng ta chuyển hướng sang Kiều Thiên Kinh, chớp mắt sững sờ như thấy tiên trên trời.
Trời ơi, người này còn đẹp trai hơn! Nàng ta thích người anh hơn!
Kiều Kiều Kiều thấy Mạnh Cốc Tuyết cứ lưu luyến nhìn đại ca mình không rời mắt thì lập tức nổi nóng.
“Đừng hòng! Nữ chính không được mơ ước đại ca mình! Đại tẩu mình là thiên kim nhà Công Bộ thị lang, đó mới là người tốt thật sự!”
Kiều Trung Quốc và Kiều Thiên Kinh nghe được đều giật mình.
Công Bộ thị lang?
Chẳng phải là Hàn Minh Triết được người ta đồn đại là “cứng hơn cục đá trong hầm cầu sao” sao?
Con gái ông ta?
“Cha ơi, hôm nay Mạnh lão gia ân cần tới nhà thật ra là muốn cho Mạnh Cốc Tuyết đính hôn với một trong hai ca ca! Người nhất định không được trả lời sẽ xem xét mà phải từ chối thẳng!”
“Mạnh Cốc Tuyết ngấp nghé đại ca, vì bị từ chối nên sau đó nghĩ là Kiều gia chúng ta khinh thường mình nên luôn có khúc mắc, sau này mới trăm phương ngàn kế muốn lật đổ đại ca để chứng minh bản thân!”
Kiều Trung Quốc nghe vậy sắc mặt dần nghiêm lại.
Ông rốt cuộc vẫn kém xa phu nhân về đối nhân xử thế, nhìn mặt đoán ý, nếu giờ phu nhân ở đây, chỉ liếc mắt là rõ ngay ý đồ của Mạnh gia!
Quả nhiên sau khi nói năng khách sáo một hồi, Mạnh lão gia liền lộ ý kết thân nhưng người ông ta muốn tác hợp là Kiều Địa Nghĩa.
Dù sao tuổi tác của Kiều Địa Nghĩa cũng không cách Mạnh Cốc Tuyết quá xa, hơn nữa đêm qua là hắn ta tự mình cứu Mạnh Cốc Tuyết.
Hiện giờ Mạnh Cốc Tuyết chưa thể nắm giữ vận mệnh của mình nhưng điều này cũng không thể ngăn nàng ta mưu tính!
Nàng ta bỗng quay sang nhìn Kiều Thiên Kinh, lộ vẻ tự cho là tươi cười ngọt ngào nhất, ngây thơ vui vẻ nói:
“Kiều đại ca đúng là đẹp quá! Tuyết Nhi rất vui khi có một đại ca giống huynh.”
Mạnh Cốc Tuyết tin mình là nhân vật nữ xuyên không, là người đặc biệt nhất trên đời, không ai thoát khỏi hào quang nhân vật chính của nàng ta!
Nhưng Kiều Thiên Kinh đã biết trong thân thể này là một người trưởng thành, nếu không phải là được dạy dỗ tốt thì hắn ta đã trở mặt luôn rồi.
Đúng lúc này, tiếng lòng của Kiều Kiều Kiều vang lên, nói hộ suy nghĩ của Kiều Thiên Kinh.
“Mắc ói ghê —— không phải nàng ta cho rằng mình là con trời, ai cũng phải quỳ gối trước sức hấp dẫn của mình chứ?”